PHÙ DAO HOÀNG HẬU
Thiên Hạ Quy Nguyên
www.dtv-ebook.com
Quyển 4
Chương 3: Đồng Hành Với Mỹ Nhân
Phù Dao vừa rơi xuống, còn đương giữa không trung nàng đã xoay
người ôm lấy Ám Mị, nhẹ nhàng chầm chậm đáp xuống đất. Ngẩng đầu lên
nhìn bốn phía xung quanh, hình như đây là lãnh cung, trống không lạnh lẽo,
mặc dù có người quét dọn, nhưng tất cả dụng cụ đều cũ kĩ sần sùi, sân
trong và phòng bừa bộn các thứ linh tinh, có thể thấy được đã rất lâu rồi
không có người ở.
Từ trước đến nay Hoàng cung luôn là nơi lãng phí tài nguyên nhất, tùy
tiện tìm đại một chỗ cũng có thể tìm được phòng trống. Phù Dao xem qua
vết bỏng trên ngực Ám Mị - không nhẹ chút nào. Nghe thấy bên ngoài
tường viện vang lên tiếng huýt sáo không ngừng, nghĩ thầm lúc này Ám Mị
hoàn toàn không có khả năng xông ra khỏi Hoàng cung, chi bằng ở đây
nghỉ ngơi một chút, chờ hắn khỏe lại rồi tính tiếp.
Nàng kéo Ám Mị đi vào trong, lúc đi ngang qua vườn hoa thì Ám Mị đột
nhiên tỉnh lại, nghiêng đầu nhìn một rồi bỗng vùng vẫy đẩy Phù Dao ra, tự
mình bước đi. Nhưng chân tay mềm nhũn liền lăn một vòng vào trong, đè
nát một khóm hoa, hắn hái một đóa hoa bỏ vào trong ống tay áo, Phù Dao
nói với theo, "Sao không để ta giúp huynh, sao phải gắng gượng như vậy
chứ."
Ám Mị nằm xuống thở dốc không thôi, Phù Dao thấy hắn đang nằm đè
nát hoa trong vườn một cách thảm hại, nghĩ một đoạn rồi nói: "Ta có một
bằng hữu, thứ yêu thích nhất của huynh ấy là hoa cỏ. Mùa đông sẽ mặc áo