PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 110

Ngoài cửa đột nhiên vang liên tiếp ba tiếng gõ “Cộc, cộc,cộc” khe khẽ,

ngay sau đó một bóng đen đi vào nhẹ như làn khói.

Nguyễn Chiêu Hủ bước ra gặp hắn ta, bóng lưng của hắn che lại khuôn

mặt gã áo đen, hai người nói với nhau vài câu thật khẽ, sau đó gã áo đen
liền thối lui.

Lúc Nguyên Chiêu Hủ xoay người, nàng đã ngồi dậy trên giường, đôi

mắt đen nhánh sáng quắc, chăm chú nhìn hắn từ trong mành trướng.

“Sư phụ nàng giữ Thái phó lại thêm vài ngày, nói đã lâu không gặp lão

hữu, muốn ôn lại chuyện cũ nhiều hơn” Nguyên Chiêu Hủ cười đầy thâm ý
“Thái phó hôm nay vốn muốn cáo từ, giờ đương nhiên không thể đi được”.

“Từ trước đến giờ Lâm Huyền Nguyên là một lão hồ ly mà”, Mạnh Phù

Dao nhún vai nói.

“Ta vốn dự định dẫn nàng theo Thái phó cúng nhau xuống núi, bây giờ

chúng ta phải thay đổi kế hoạch”, Nguyên Chiêu Hủ dùng một ngón tay
chống cằm mình, tư thế quyến rũ đến chết người, “Lâm Huyền Nguyên đã
báo tin cho thân tộc Bùi viện, mấy ngày nữa họ sẽ đến đây. Hắn giữ lại
Thái phó, thật ra chính là đã hoài nghi Thái phó có liên quan đến chuyện tối
hôm qua, kéo Thái phó lại với người Bùi gia, đến lúc đó có xung dột gì thì
cũng là Bùi gia đắc tội với Thái Phó, hắn tính toán thật hay.”

“Huynh nói cuối cùng Thái phó có liên quan đến chuyện tối hôm qua

không?” Mạnh Phù Dao cười tủm tỉm nhìn hắn “Ví như huynh giúp ta, lão
nhân gia có biết việc này hay không?”

“Tốt hơn nàng nên suy nghĩ làm sao để mình rời khỏi nơi này” Nguyễn

Chiêu Hủ đâu dễ mắc mưu như vậy.

Mạnh Phù Dao không nói lời nào, bò dậy, chỉnh trang y phục, cột tóc lên

cao.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.