PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 1172

góc của mật đạo, chẳng trách mà các vách xung quanh đều dính đầy bùn.
Nàng cẩn thận nhớ lại địa hình của Bàn Đô, hình như khoảng ba trăm dặm
bến sườn núi Du Sơn có một con sông, nghe nói con sông này chảy ra
ngoại thành, không lẽ bây giờ nàng đã đi ra khỏi thành rồi?

Ở đây cơ quan không nhiều nhưng rất lợi hại, bất luận là ai khi bị rơi

xuống thủy đạo này sẽ bị cuốn trôi ngay lập tức.

Mạnh Phù Dao bơi trong thủy đạo, mặt đất lại im hơi lặng tiếng khép lại.

Con đường phía trước bằng phẳng trở lại, cuối cùng nàng cũng đến tận

cuối mật đạo rồi - không có mật thất, cũng không có bất kì đồ vật nào, mà
chỉ có một bức tường nhẵn bóng có kí hiệu Kì Lân trên đó, tựa như lúc đầu
vậy.

Rút kinh nghiệm lần đầu, nàng không dám tùy tiện động vào dấu hiệu Kì

Lân đó nữa, ánh mắt nàng quét một lượt rồi dừng lại ở phía dưới của Kì
Lân, có một điểm lồi nhỏ xíu ở đó. Theo bố cục thiết kế thì đây mới đúng là
chốt mở cửa, nàng hơi nghiêng mình, cẩn thận đưa tay ấn vào chỗ lồi đó.

“Ào - -"

Mặt tường chính diện đột ngột chuyển động về phía trước, lập tức, sóng

triều cực mạnh ào ạt tràn đến giống như một nhát búa trong suốt của người
khổng lồ, đập vào lồng ngực Phù Dao, hung hăng đẩy nàng đi, va vào bức
tường phía sau - mà sau lưng nàng, vốn dĩ là khoảng không dài tăm tối của
mật đạo, nhưng ngay khoảnh khắc nàng ấn vào điểm lồi kia thì phía sau
nàng hai thước, thình lình dựng lên một bức tường.

Mạnh Phù Dao bị dòng nước xô đẩy đập vào thành tường, đau đến mức

hoa mắt chóng mặt sao vàng bay lòng vòng. Càng tồi tệ hơn là, bức tường
đằng sau lõm vào thành một cái phòng, rộng khoảng hai mét mà dài thườn
thượt. Nước bên trong chảy ngược mà nhanh vô cùng, trong phút chốc đã
ngập đến cổ nàng rồi. Mặt nước không ngừng dâng lên cao, không gian

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.