PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 1173

phía trên đầu có thể hít thở không khí càng lúc càng thu hẹp lại. Phù Dao
vùng vẫy không thôi, muốn từ kẽ hở của dòng nước chảy ngược này để lặn
xuống mà đi ra ngoài, nhưng mà chỗ đó đã bị đóng lại rồi, chỉ chừa một
khe hở rộng bằng bàn tay. Nước vẫn tràn vào không ngừng không nghỉ,
càng lúc càng dâng cao, xộc vào miệng nàng, không khí càng lúc càng ít
dần, vách đá bên trên nặng nề đè xuống, khiến nàng cảm thấy như có một
hòn đá lớn rơi xuống lồng ngực của nàng, đau đến muốn tắt thở - qua được
vài giây, nước tràn vào mũi nàng. Mạnh Phù Dao thầm nghĩ, mình thật sự
sẽ bị chìm chết trong mật thất quái đản này rồi.

Chiến Bắc Dã, sau khi ta ra khỏi đây nhất định sẽ sẻ thịt huynh, ý niệm

này lóe lên trong đầu, nàng mỉm cười bất lực, ngay cả cái mạng của mình
có giữ nổi không còn chưa biết, lại còn nghĩ đến chuyện nọ chuyện kia.
Nàng liều mạng vùng vẫy, nước ở xung quanh không ngừng chuyển động,
biết rằng làm như vậy thì dưỡng khí sẽ tiêu hao càng nhanh, song không thể
bỏ lỡ bất kì hy vọng sống sót nào, một hồi lâu sau nàng chạm được tay vào
kí hiệu Kì Lân trên vách đá.

Cảm giác lạnh lẽo của kim loại còn lạnh hơn cả nước, Phù Dao do dự

một thoáng.

Chạm vào Kì Lân rất có thể sẽ có ám liễn bắn ra lúc như ban đầu, nhưng

thời khắc này không còn lựa chọn nào nữa, một khi trúng tên thì kết cục là
sẽ biến thành cái tổ ong vò vẽ.

Thế nhưng nếu không bị biến thành tổ ong vò vẽ thì cũng sẽ bị nhấn

chìm thành một quả bóng hơi, nàng không thích sự lựa chọn nào cả.

Nước không ngừng xộc vào mũi, trán Mạnh Phù Dao nổi gân xanh, tim

đập thình thịch, áp lực khổng lồ bao trùm lấy nàng, nàng cảm thấy chỉ ít
giây nữa thôi thì mình sẽ ngạt thở, phồng lên rồi nứt chết.

Cảm giác đó khó chịu chết mẹ đi được!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.