PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 1235

gì. Năm đó y và ta bị kẻ thù đuổi giết, phải bỏ lại huynh đệ đã bị thương, y
không đành lòng nửa đêm lẻn đi quay lại cứu người đó, nhưng không ngờ
người đó sau khi bị bắt đã phản bội, chỉ điểm cho địch, dụ y ra mặt làm lộ
chốn ẩn thân của chúng ta ...Đó là một cuộc chém giết gió tanh mưa máu,
mọi người đều chết hết... Y và ta đều lâm vào đường chết, ta được người
cứu, thế nhưng y đã bị bắt rồi lột da sống. Ta nhớ lúc cuối cùng khi y đẩy ta
xuống giếng để trốn đi, y đã nói với ta câu cuối cùng... Y nói... niềm tin
trên đời này... quá xa xỉ..."

Phù Dao lặng thinh.

Ám Mị hờ hững kể, còn nàng dường như lại ngửi được mùi máu tanh

nồng, như nhìn thấy gương mặt trung nghĩa hiện đầy sự bi phẫn của nam tử
kia, nhìn thấy nam tử đó giãy giụa khi bị lột da sống, thấy gương mặt đầy
máu...

"Ta cũng từng cho là, niềm tin là thứ quý giá nhất trên đời, là điều đẹp đẽ

nhất, thực tế không lâu sau đó, điều tốt đẹp đó đã vỡ tan, cắm sâu vào từng
tấc da tấc thịt."

"Cho nên, ta với thuộc hạ của ta, chỉ có một quan hệ — chủ nhân cùng tử

sĩ. Ta nắm trong tay ý chí của bọn họ, sinh mạng, thê tử của họ, đảm bảo
rằng nếu bọn họ hy sinh ta sẽ chịu trách nhiệm chăm lo cho gia đình họ, vì
vậy mà bọn họ luôn trung thành với ta, ta cũng không bao giờ lo lắng họ sẽ
phản bội. Dù là trong tình huống hiện tại, ta đang bị thương nặng, còn bọn
họ đang trong chõ hầm, ta vẫn có thể thản nhiên và tự tin ngồi ở chỗ này, kể
với cô những chuyện xưa."

Giọng hắn đong đầy sự mỉa mai, cười khẩy hỏi nàng, "Cô có từng nghĩ

qua không, nếu giờ phút này, bọn họ không chịu nổi hình phạt tàn khốc kia,
khai ta ra, vậy ta và cô, bây giờ sẽ trong cảnh ngộ như thế nào?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.