PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 1370

liên tục làm loạn khiến cho hắn ta tháo chạy thục mạng, hao người tốn của,
không còn cách nào khác, đành phải thỉnh cầu Vô Cực, mong thái tử Bệ hạ
nhận lại.

Ai biết nhận lấy thì dễ, trả lại mới khó, Vô Cực thái tử vĩ đại, vô tư

khách khí nói, vật đã tặng người khác rồi sao có chuyện lấy lại? Há chẳng
phải khiến ta tự tát vào mặt mình? Không được, không được, Trưởng Tôn
Vô Cực lại nói, quốc chủ người ban đầu vui vẻ nhận lấy, sao giờ lại đổi ý
rồi? Chẳng lẽ vẫn chưa vừa lòng với lễ vật Vô Cực ta dâng tặng? Vậy có
muốn ta cắt cho ngài thêm đất của hai bộ tộc nữa không?

Thời điểm sứ giả của Vô Cực phái tới, miệng tươi cười, dùng ngôn ngữ

khách khí, giọng điệu uy hiếp truyền đạt những lời này, Tề Tâm Ý suýt
chút nữa sụp đổ - hắn ta chỉ từng gặp tình huống liều mạng tranh đoạt từng
phân, từng tấc đất, chưa từng thấy chuyện ta tặng đi, ngươi liều mạng muốn
trả lại cũng không trả được, lúc bấy giờ hắn ta mới biết được sự gian ngoan
của Trưởng Tôn Vô Cực - thứ mà Thái tử Vô Cực tặng, quả nhiên không dễ
nhận như vậy.

Cuối cùng, Tề Tâm Ý đau khổ túm áo sứ giả khẩn cầu, Trưởng Tôn Vô

Cực mới miễn cưỡng nhận lời thu lại, nhưng mà, phải có điều kiện.

Điều kiện gì? Tề Tăm Ý thoi thóp, giãy giụa hỏi.

Sứ giả không nhanh không chậm xé ra một bức văn thư, dùng giọng điệu

hết sức bí hiểm nói với Thượng Uyên quốc chủ, "Mẫu thân của các hạ đã
chết nhiều năm như vậy, có thể báo thù một lần rồi."

Thế là, Thượng Uyên đột nhiên nghĩ tới việc báo thù, Hiên Viên bị hai

bên bức chiến, quốc thổ mà Vô Cực tặng đi lại không bị mất một tấc, mà
còn được một tặng một, Trưởng Tôn Vô Cực cũng giúp được người nào đó
rồi, mà chẳng cần dùng đến một binh một lính.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.