PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 1482

Những mảnh vỡ chắp vá, từ từ lộ ra hình dáng mơ hồ, nàng cảm giác

được, đó là đen tối, đau buồn, cô độc, tựa như ác mộng.

Cha mẹ cho nàng những năm tháng ấu thơ đó cho dù có nỗi khổ tâm,

chung quy cũng vì không thể bảo vệ nàng, nếu như nàng nhất định phải tìm
về, có lẽ sẽ mang phiền não cho họ.

Nếu như nàng một lòng vẫn muốn về hiện đại, vậy hãy để cha mẹ ruột

kiếp này quên nàng đi, tựa như quen với việc mười bốn năm không có
nàng, quen với việc vĩnh viễn không có nàng.

Nàng cũng là một người bình thường, cũng muốn cuộc sống thuận lợi

tươi sáng, cũng sợ hãi những vất vả theo đuổi cuối cùng lại hóa thành ác
mộng.

Trưởng Tôn Vô Cực ngoài cửa sổ trở nên trầm mặc, hắn lẳng lặng tựa

bên ô cửa, không nói lời nào cũng không đi. Một người ở ngoài cửa sổ, một
người thì bên cạnh cửa, chỉ cách nhau một ô cửa sổ giấy mỏng manh, lắng
nghe tiếng hít thở bất đắc dĩ mà buồn man mác của nhau.

Đêm ngắn như thế, chân trời khẽ lộ ánh ban mai, mà con đường phía

trước, lại đầy sương mù và dài đăng đẳng.

Mấy ngày sau, Mạnh Phù Dao khởi hành đi thẳng đến Toàn Cơ, Chiến

Bắc Dã tiễn nàng đến tận biên giới Toàn Cơ mới buồn bã chia tay. Hắn
không thể cùng nàng đi Toàn Cơ, dù Toàn Cơ có mời Hoàng đế Đại Hãn dự
lễ, song dù sao hắn mới kế vị không lâu, Tân hoàng không lo quốc sự mà
lại đi tranh thủ tới Hiên Viên là không nên. Việc đi tuần tra biên giới gần
đây còn chấp nhận được, chứ nếu bây giờ hắn lại đi Toàn Cơ thì không hợp
lí tẹo nào.

Manh Phù Dao đại diện cho hắn đi sứ Toàn Cơ, cười tươi rói, nói với

hắn: "Yên tâm, ta nhất định sẽ không làm ảnh hưởng đến uy phong Tân
Hãn Hoàng đế!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.