PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 150

Cây hòe bị mắng kia vẫn thản nhiên cười như thường ngày, chút xíu xiu

cảm giác hổ thẹn cũng không có.

Gã áo xám bị cường bạo bất chợt tỉnh lại, vừa mở mắt liền hốt hoảng gào

to: “Ta không có trộm! Ta không có trộm!”

“Ta biết mi không có trộm.” Mạnh Phù Dao cười lạnh, quan sát hắn: “Đồ

trên người ngươi đều bị ta trộm.”

Ánh mắt hắn vẫn ngu ngơ, chưa hoàn toàn tỉnh lại, chỉ nghe thấy Mạnh

Phù Dao tuôn ra một tràng câu hỏi.

“Cha ngươi tên gì?”

“Mẹ ngươi họ gì?”

“Ngươi có mấy chị gái?”

“Ngươi có mấy em trai?”

“Lần đầu tiên ngươi đái dầm là mấy tuổi?”

“Ngươi tắm có mặc quần áo hay không?”

“Ngươi rửa mặt thích dùng bồ kết hay xà phòng?”

……..

“Ngươi đến nơi này làm gì?”

Một loạt câu trả lời cho những câu hỏi lan man chẳng cần suy nghĩ như

mưa to tuôn xuống, gã kia đã sơm choáng vàng, theo bản năng hỏi là đáp,
đương nhiên không chút phòng bị cũng trả lời luôn câu hỏi cuối cùng.

“Ta bị Chiến Bắc Dã – Liệt Vương Thiên Sát đuổi giết…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.