PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 153

“Hứ, ta thật quá xui xẻo, nhờ Ám Mị chặn lại hắn dùm ta, bọn ta hẹn gặp

nhau trong rừng cây này, ai ngờ chẳng thấy bóng dáng tên kia đâu!” Gã áo
xám nói đến chỗ đau buồn, tức giận lại phun một bãi nước miếng.

“Ám Mị? Sát thủ đệ nhất thiên hạ?” Mạnh Phù Dao trợn to mắt “Ngươi

thật có bản lĩnh, vậy mà mời được hắn, hay là ngươi trộm bảo bối gì của
người ta, khiến đối phương đuổi theo ngươi không chết không thôi như thế
này?”

Mặt gã áo xám liền biến sắc, vẻ mặt xẹt qua một chút do dự, lát sau mới

nói “Không phải ta liên lạc với Ám Mị, ta có một vị bằng hữu, trước kia ta
có ơn với hắn, hắn mới nhận lời giúp ta, còn về bảo bối kia … Nghe là
Thông Hành Lệnh của Thiên Sát.”

Mấy chữ cuối cùng được thốt ra, tim Mạnh Phù Dao nổi trống.

Bất giác nàng sờ tay vào ngực, mới được một nửa lập tức rút tay về.

Mà Nguyên Chiêu Hủ đâu có để ý cử động của nàng, cười nói “Ngươi

không có trộm Thông Hành Lệnh của Thiên Sát sao?”

“Không có!”

“À.” Nguyên Chiêu Hủ thôi không hỏi nữa, dẫn Mạnh phù Dao xoay

người bỏ đi “Như vậy người cứ ở đây đi, đợi lát nữa giải thích cặn kẽ với
Chiến Bắc Dã, hy vọng hắn có thể tin ngươi.”

Nguyên Chiêu Hủ dứt khoát đi không quay đầu lại, sắc mặt gã áo xám lại

biến đổi, nhìn thấy hai người thật sự rành rành sắp đi xa, nghĩ đến mình bị
trói treo trên tán cây, đến khi sát tinh kia đến không phải là đường chết à,
bất đắc dĩ nuốt nước miếng, giương cao cổ hô to: “Đứng lại, đứng lại.”

Hai người kia vẫn thản nhiên đi về phía trước, tựa như chỉ mới chút xíu

thôi mà đều bị điếc cả rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.