PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 1530

Nhưng màu sắc hương vị của món ăn quả thực không tầm thường, da cá

vàng nhạt mà óng ánh, thịt cá trắng bóc mượt mà, như bạch ngọc phủ thêm
lưu ly vàng, nổi trên nước canh màu sữa nhạt, màu sắc thanh đạm, mùi
thơm lại đậm đà khiến người ta muốn lao vào cướp.

Mạnh Phù Dao nhào tới, cầm đũa, vẽ một đường trên lưng cá, chuẩn xác

chia làm hai nửa không nhiều không ít, "Mỗi người một nửa!"

Cô nương kia mỉm cười nhắc nhở, "Không được chia đồ ăn, mời cùng

dùng chung."

Mạnh Phù Dao quay đầu nhìn lại, bốn phía đều chụm đầu cùng ăn, hay,

quá thân mật rồi đó, thảo nào yêu cầu là phu thê.

"Món này có hai vị, đầu đuôi nhạt nhưng ở giữa đậm." Đầu bếp giơ cái

muôi xúc xuất hiện ở cửa khoang, "Hai phu thê phải ngồi đối diện mà ăn,
lúc đầu là hương vị bình đạm, tiếp dần sẽ đậm đà, khi hai đũa chạm nhau,
hương vị cá ngon nhất, ý nghĩa rằng phu thê vốn dĩ là hai người xa lạ, một
khi có duyên sẽ gặp nhau, trước khác đường nhưng sau chung đích, trước
cộng khổ sau cùng đồng cam."

Hắn ta nghiêng mắt nhìn Mạnh Phù Dao, "Không hiểu quy củ của ta thì

đừng làm hỏng ý nghĩa mỹ thực của ta."

Mạnh Phù Dao lẩm bẩm, " Ở đâu ra nhiều quy củ vớ vẩn như vậy!"

Trưởng Tôn Vô Cực đã chia chén đĩa, hai người đều ngồi một bên, cười

nói: "Quy củ này rất hay, rất tốt rất tốt."

Mạnh Phù Dao bất đắc dĩ, lại không chống đỡ nổi sự hấp dẫn của mỹ

thực, đành phải vùi đầu ăn, quả nhiên càng ăn đến khúc giữa càng ngon, dư
vị đầu lưỡi mãi mà chẳng tan, ngon đến mức hại nước hại dân, hai người
chụm đầu ăn, đầu mũi cả hai sắp sửa chạm vào nhau, đột nhiên cảm thấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.