PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 1580

Thiết Thành giơ tay hất bay hắn ta xuống, tức giận quát, "Con gà yếu ớt,

đừng có bám lên lưng ta!"

"Thật sự quá thô lỗ." Tên kia lắc đầu, lại thở dài "Xin hãy gọi tại hạ là

Chung Dị, Chung trong chung cổ(*), Dị trong dung dị(**)."

(*) chung cổ: cái chuông và cái trống.

(**) dung dị: phiên âm Hán Việt có nghĩa là dễ dàng, đơn giản.

"Được thôi, Chung Dị Chung sai vặt." Mạnh Phù Dao trừng mắt nhìn

hắn ta. Thật sự muốn ở lại sao? Thôi được, không quan tâm ngươi là ai, có
gan ở lại chính là phải cẩn thận Mạnh đại vương nàng, gần đây nàng đang
rơi vào thời kì tiền mãn kinh!

"Tối nay chúng ta chưa có nơi để ngủ, thế nên chuyện sắp tới chính là

của ngươi đó, ngươi mau đi kiếm chỗ để chúng ta ngả lưng."

“…”

Nửa canh giờ sau, bọn họ dừng trước một miếu rách nát ở chân núi, cái

tên phụng mệnh đi tìm chỗ trú chân - Chung Dị kia đứng chờ trước cửa,
tươi cười rạng rỡ nói, "Mọi người có thể nghỉ ngơi rồi!"

Mạnh Phù Dao hồ nghi tiến vào bên trong, vừa vào liền thấy một đống

lửa đang bập bùng cháy, mặt đất đã được quét tước sạch sẽ, giường được
xếp bằng rơm rạ rất gọn gàng, trên đống lửa thậm chí còn có một ấm nước
không biết tìm được ở đâu, cũng đã được cọ rửa sạch sẽ, nước trong ấm
đang sôi ùng ục.

Tên Chung Dị này, thoạt nhìn nửa điên nửa ngốc, vậy mà lo liệu mọi

việc rất chu đáo, không hề qua loa, so với tên Thiết Thành chỉ thích đánh
nhau không am hiểu những việc cần tinh tế, tỉ mỉ kia thì hơn xa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.