PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 1582

trước, hắn tám phần sẽ ngăn cản chuyện này, vậy mà hôm nay lại im lặng
như vậy làm lòng nàng có chút chua xót.

Cảm giác chua xót ấy chậm chạp dâng lên, không biết có thể dùng thứ

ngọt ngào đến thế nào mới có thể bù lại.

Tại nơi đây, ở Đại lục Năm châu hỗn loạn, biến động không ngừng này,

mỗi phần ngọt ngào trong đời người kì thật rất xa xỉ, có ai biết được ở ngã
rẽ phía trước sẽ có biến cố gì đang đợi mình đâu?

Mạnh Phù Dao nhắm mắt lại, xoay người đổ chén nước có vị ngọt kia đi,

thay bằng nước suối ở bên ngoài miếu, Chung Dị từ bên kia vui vẻ đi tới,
hắn ta mặc áo của Thiết Thành, áo hơi rộng, tay áo dài chấm vào nước
trong ấm, hắn ta đang định cho thêm đường, Mạnh Phù Dao liền lạnh lùng
nói: "Không cần nữa", ngay sau đó nói tiếp, "Ai biết được cái ngươi thêm
vào là đường hay là thuốc độc chứ."

Chung Dị không hề tức giận, nheo mắt lại cười như một con mèo nhỏ,

"Trước mặt ngươi mà dám chơi trò bỏ thuốc độc gì đó, không phải là ta quá
ngu ngốc hay sao?"

"Trước mặt ta giả vờ ngu ngốc mới là kẻ ngốc." Mạnh Phù Dao không

thèm để ý hắn ta, tự mình rót thêm nước, Chung Dị đã ngồi xuống bên cạnh
nàng, chống cằm tò mò quan sát nàng, một lúc lâu sau liền nói, "Ngươi
đang đeo mặt nạ sao? Tháo xuống xem thử đi. Ta đoán ngươi nhất định rất
giống tỷ tỷ của ta."

Mạnh Phù Dao quay đầu, mỉm cười nhìn hắn, "Ta thì nghĩ ngươi rất

giống A Tam nhà ta."

“A Tam là ai? Là em trai của ngươi sao?" Chung Dị vô cùng phấn chấn.

"Đó là con mèo của ta." Mạnh Phù Dao đứng dậy, bưng ấm nước lên, lấy

từ trong tay nải ra chiếc chén mà Trưởng Tôn Vô Cực hay dùng, nàng rót

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.