PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 1583

một chén nước, ra hiệu cho Nguyên Bảo đại nhân qua đó.

Nguyên Bảo đại nhân ai oán nhìn cái chén có chiều cao tương đương nó,

cảm thấy đây thực sự là một nhiệm vụ quá khó hoàn thành, nó thấy vô cùng
hổ thẹn, khó khăn lắm mới có cơ hội an ủi chủ nhân lại chỉ vì chiều cao hạn
chế mà không có cách nào đi thực hiện, lần nữa đau khổ lùi về góc tường
vẽ vòng tròn.

Mạnh Phù Dao không nói tiếng nào, cắn môi, đặt cái chén trên nền đất

trống giữa hai người, qua một lúc, nàng nhẹ nhàng đẩy cái chén về phía bên
kia, một lát sau, nàng lại đẩy, sau nữa, cứ đẩy, cứ đẩy,...

Nàng không nhìn cái chén cũng không nhìn Trưởng Tôn Vô Cực, chỉ

nhìn đống lửa trước mặt, hai mắt không chớp, ánh nhìn có chút đờ đẫn...

Cái chén không phát ra tiếng động chầm chậm di chuyển từng chút, từng

chút một...

Khoảng cách nửa thước mà xa xăm tựa quãng đường mười vạn dặm...

Mạnh Phù Dao đẩy chén tới lần thứ sáu, đột nhiên chạm vào một bàn tay

ấm áp.

Người nọ dường như định duỗi tay ra để cầm lấy cái chén, song vì chạm

phải tay nàng mà hơi ngừng lại, theo bản năng liền rụt về, ngay sau đó lại
duỗi ra, nắm trọn lấy cả chén cùng tay nàng.

Tay Mạnh Phù Dao bị bao bọc trong bàn tay hắn, áp vào thân chén ấm

nóng, như thể đang nắm lấy một ngọn lửa ấm áp, nhiệt độ nóng bỏng lan
tỏa đến tận đáy lòng nàng.

Nàng im lặng, ngồi khoanh chân bên cạnh đống lửa, không nói lời nào,

ánh mắt nàng trong veo, như một hồ nước sâu yên ả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.