PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 159

Tay hắn vẽ một đường con lưu loát, ánh bạc lập tức sáng ngời giữa

không trung, tuyết quang* thình lình trút xuống mãnh liệt, như muốn vây
cơn lốc đen nóng bừng bừng của Chiến Bắc Dã vào trong đó. Chiến Bắc Dã
bỗng ngẩng đầu, ánh mắt hắn vẫn sáng quắc khiến người ta không thôi sợ
hãi. Giống như mặt trời lặn nơi chân trời Tây, đỏ rực như ánh lửa.

(*) Tuyết quang: ánh sáng trắng li ti

“Hay!”

Chiến Bắc Dã hưng phấn khen khi gặp kỳ phùng địch thủ. Tay đưa

ngang, trường thương quét một đường bay trở về trong tay hắn, mũi thương
lóng lánh run lên trong lòng bàn tay đã sẵn sàng. Hắn giơ cao cánh tay,
thương khí dài đến hai trượng, xuất chiêu sau mà tới trước, phá vỡ vòng
vây của tuyết quang.

“Ầm!”

Không khí như bị chấn động nổ tung, hàng vạn hàng nghìn tuyết quang

bắn tung tóe, đập vào cây cối xung quanh lốp bốp, thân cây lập tức xuất
hiện vô số lỗ sâu nho nhỏ. Đồng thời một luồng khí mạnh vô hình cuồn
cuộn như Địa Long bay loạn sát đất, nơi nó lướt qua, cỏ cây bật gốc, bùn
văng khắp nơi, mặt đất như bị thanh kiếm khổng lồ cày xới, tạo thành một
rãnh thật sâu, chạy thẳng hơn vài trượng mới dừng lại.

Mãi lâu sau, tuyết quang lặng, phong thương ngừng.*

(*) Phong thương: cơn gió tạo ra từ việc sử dụng thương

Trong phạm vi tuyết quang bao phủ, Nguyên Chiêu Hủ hoàn toàn không

tránh không lui. Hắn mỉm cười đứng trên một đầu nhánh cây, rõ ràng là
tiếng gió rít gào, nhưng hắn và nhánh cây dưới chân chẳng hề lay động.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.