PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 161

chóng đến trước người Chiến Bắc Dã. Nàng chỉ mơ hồ nghe thấy một chữ
“Đi!”

Chiến Bắc Dã nghe thấy động tĩnh liền quay người lại, chỉ trong nháy

mắt tiếp theo người đó đã xuất ra mười chiêu tấn công.

Mạnh Phù Dao há to miệng, nhìn thân pháp người đó còn linh hoạt hơn

cả Diêu Tấn, nhanh đến mức dường như cả rừng cây đều là bóng dáng hắn.
Hắn như hóa thành một làn khói, một màn sương, không ở một nơi mà
không nơi nào không có. Hắn không cầm kiếm trong tay, dưới khuỷu tay
hắn có một thanh kiếm, rất mỏng thật dài, hình thù quái lạ, chỉ để lộ nửa tấc
mũi kiếm đen nhánh tại khuỷu tay, không ngừng lấp ló như rắn độc khi hắn
di chuyển. Hắn cũng không hoàn toàn không dùng bất cứ chiêu thức chặt
chém rõ rệt gì. Toàn bộ chiêu thức đều ở dưới khuỷu tay một tấc, tất cả sát
chiêu đều hoàn thành lúc cận người, điểm, chỉ, đâm, chém, như nước chảy
mây trôi, sắc bén vô cùng.

Dường như Chiến Bắc Dã nhất thời cũng không thích ứng được với cách

đánh quái dị này, bị người khác đánh cận thân nên trường thương mất đi tác
dụng. Cơ hồ chỉ trong tích tắc, bóng đen lờ mờ kia ngang nhiên vọt lên
trước, sượt qua người Chiến Bắc Dã, dưới khuỷu tay chợt lóe sáng.

Máu văng tung tóe.

Màu đỏ sậm rắc xuống khắp rừng cây đen thẳm, khiến mày mắt chuyển

sang màu hồng.

Nhưng ánh mắt Chiến Bắc Dã càng sáng hơn, đáy mắt dấy lên ngọn lửa

hừng hực. Hắn đột ngột xuất ra một chưởng, chưởng phong điên cuồng
khiến người đó không dám chống đỡ, lùi về sau ba bước. Trong lúc người
nọ lui, Chiến Bắc Dã vung cánh tay lên, trường thương bị hất ra xa, rơi
xuống cắm vào đất ba thước. Trong tiếng chấn động ầm ầm, hắn chậm rãi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.