PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 1640

"Đừng nói nữa! Ngươi không muốn sống nữa sao, lại nhắc tới chuyện

này!"

Tất cả vội im lặng, đám người nhát gan sợ gặp họa đều ngậm miệng,

theo đám người di chuyển tới phía trước.

Trong đám đông, một lão đạo sĩ vẻ mặt đáng khinh đang đảo đảo tròng

mắt, đưa tay sờ sờ ba cái nốt ruồi có lông trên mặt.

Bên cạnh hắn ta là một tiểu đạo đồng lanh lợi đang hi hi cười khom

người xuống phủi bụi trên đạo bào của hắn ta, nói: "Sư phụ cẩn thận kẻo áo
bị người khác giẫm lên."

Ông già gầy gò phía sau hắn ta nheo nheo mắt, nhìn theo cánh tay đang

phủi của tiểu đạo đồng, sai bảo tên hầu trẻ tuổi đang đứng bên cạnh: "Cẩn
thận, đi dìu đạo gia."

Tên hầu "a" một tiếng định đi lên phía trước để dìu đạo gia, đạo gia nhón

lấy sợi lông đen trên nốt ruồi, híp mắt cười nói: "Không cần, không cần, lão
đạo ta rất cẩn thận."

Tên hầu sầm mặt buông tay, trong ánh mắt lão đạo kia lại tràn ngập ý

cười.

Bốn người này, dĩ nhiên là đang ngụy trang.

Trưởng Tôn Vô Cực đóng vai ông già, Mạnh Phù Dao đóng vai lão đạo

sĩ đáng khinh, Chung Dị đóng vai tiểu đạo đồng, Thiết Thành đóng vai tên
hầu.

Bốn người họ từ núi Đông Lan đi xuống, với võ công của bọn họ, để trốn

khỏi đám người Tử Phi Phong rải rác tìm trên núi không hề khó khăn,
nhưng với Mạnh Phù Dao và Trưởng Tôn Vô Cực mà nói, cho dù chạy trốn
cũng phải thuận tay đập thêm một búa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.