PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 1687

Đám người chăm chú nhìn cảnh tượng thực thực ảo ảo phía xa, nhất thời

quên cả hít thở.

Quả thực... đúng là một đám mây hạ xuống trần gian...

Nữ tử không nói một lời, quay người mất hút vào trong khoang thuyền.

Chiếc thuyền hướng thẳng về phía bờ, lướt nhẹ như cưỡi mây đạp gió mà
tiến lại gần những ánh mắt khát khao ngưỡng mộ trên bờ.

Trong không gian trầm mặc bỗng vang lên tiếng đàn tỳ bà.

Thanh âm cao vút, du dương huyền ảo như mây bay nước chảy.

Tiếng đàn thoạt đầu như bình bạc vỡ tan, sau đó dồn dập sục sôi như núi

cao chấn động, lúc lại trầm bổng như huyễn cảnh bao la mịt mờ sương
khói.

Tiếng đàn vừa cất lên mặt nước liền xao động, thanh âm tựa lôi vũ cuồn

cuộn nổi lên từ bốn phương tám hướng tựa cuồng phong càn quét một cõi
giang sơn, lại như phượng hoàng ngũ sắc sải cánh chao liệng, phong khởi
vân dũng nguyệt trầm nhật thăng, hào quang muôn trượng.

Tất cả những người có mặt đều như lạc vào cõi mê.

Một khúc đàn tuyệt thế.

Khúc nhạc khởi đầu bằng những thanh âm nhẹ nhàng chậm rãi, rồi như

dẫn dắt mọi người đến một không gian cao rộng, thoáng đãng mà mơ
màng. Sau đó bỗng nhiên nhịp đàn nhanh dần, réo rắt dồn dập. Dù không
thấy tận mắt nhưng ai nấy đều ngầm hình dung ra cảnh tượng, từng ngón
tay thon dài trắng như sứ lướt nhẹ trên dây đàn, khi trầm khi bổng, khi
mãnh liệt khi dịu dàng. Dòng nước tĩnh lặng hiền hòa ôm trọn con thuyền
gỗ mỏng vào lòng, xa xa những dãy núi ẩn hiện trong màn sương đêm, đồi
thông reo vi vu vi vu, hàng dương liễu bay phất phơ xào xạc xào xạc...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.