PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 1815

Bà ta muốn đưa con gái vào cung, nhưng bệnh của Thập Hoàng nữ

không thể đưa vào trong cung được, hơn nữa bà ta cũng rất sợ bệnh này.

Hoàng hậu nhiều lần muốn ra khỏi cung, nhưng Ngọc Hành không cho

phép, bởi vì đối với người luyện cực dương đồng tử công (*) rất kiêng kỵ.

(*) Cực dương đồng tử công: Thuần đàn ông, không được dính một chút

âm khí nào.

Lúc này đã là tháng Tư, chỉ cách ngày lập tân đế có mấy ngày, ba đạo

quân vẫn giằng co ở thành Đồng, ngoài Tử Phi Phong và Thiết Vệ quân,
quân đội chính thức không dám đánh nhau trực tiếp, dù sao bất cứ ai đứng
lên làm phản trước đều sẽ trở thành kẻ địch của tất cả mọi người, sẽ là kẻ
đen đủi nhất, ai nấy đều đang chờ chỉ thị của bệ hạ, chờ tân đế kế vị hoặc là
dập tắt đám loạn này, hoặc là bị đám loạn này dập tắt.

Cả kinh thành Toàn Cơ đều căng thẳng, chờ đợi Sự "Thay đổi".

Mà sự "Thay đổi" này sẽ do ai dẫn đầu, không ai biết trước được.

Tuần thứ hai của tháng Tư, mưa phùn.

Lần này Hoàng hậu đứng ngồi không yên, lập tức vào điện tìm Ngọc

Hành, sau đó các cung nhân được Hoàng hậu tin tưởng nghe thấy tiếng
khóc, tiếng đập đồ như mưa rầm sóng dữ mơ hồ truyền ra, cả bọn lặng lẽ
nhìn nhau, khẽ cười cười, ba kiểu cầu xin(*) lại bắt đầu như hàng trăm lần
trước.

(*) ba kiểu cầu xin: là ba kiểu mà phụ nữ xưa thường dùng để đạt được

thứ gì đó: “Một khóc hai nháo ba thắt cổ” một là khóc, hai là làm loạn, ba
là dọa tự sát.

Một lúc sau, sóng yên biển lặng, đôi mắt Hoàng hậu còn ngấn nước đi ra

thay đồ, truyền lệnh khởi giá.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.