PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 1816

Bà ta vội vã đi tới phủ Thập Hoàng nữ, để an toàn, bà ta làm theo lời

Ngọc Hành, không ngồi kiệu mà ngồi trong xe ngựa với hắn ta, ra khỏi
cung bằng cửa sau đi đến phủ Thập Hoàng nữ.

Dọc đường, bà ta không khỏi lo lắng, tay liên tục vò đuôi váy, không biết

vì nghe hắn nói mà lo gặp nguy hiểm, hay là vì sợ hắn mà căng thẳng.

Từ trước đến nay, bà ta chưa bao giờ ngồi gần Ngọc Hành như thế, Ngọc

Hành luyện đồng tử công, không gần nữ sắc, còn bà ta thì phải kiêng kị
chuyện tiếp xúc nam nữ, trước giờ không cho hắn cơ hội lại gần mình, bà ta
là Hoàng hậu Toàn Cơ, mẫu nghi thiên hạ, thân phận vô cùng cao quý,
không được phép chạm vào bất cứ người đàn ông nào khác.

Mọi người chê cười bà ta độc ác, không xứng làm Hoàng hậu, định tội bà

ta bằng việc bà ta giết người trong hậu cung, bà ta không cảm thấy mình
sai, phu quân của bà ta, tại sao phải chia sẻ cho người khác? Một người phụ
nữ vì bảo vệ địa vị và được chiều chuộng có thể làm bất cứ chuyện gì, bà ta
cũng là người đọc sách, trong sách sử của tiền triều, hậu cung nào không có
oan hồn? Phía dưới ngai vàng nào mà không có xương người chết? Người
khác làm được, tại sao bà ta không thể làm?

Xe ngựa vội vàng đi, đệm ngồi không lớn, chỉ vừa đủ cho hai người,

chân Ngọc Hành lắc lư theo xe ngựa, bà ta muốn tránh ra cũng không có
chỗ tránh.

Không gian quá nhỏ, tâm trạng căng thẳng, cảm giác càng trở nên nhạy

cảm, cách làn váy mỏng, bà ta có thể cảm nhận được da thịt chắc khỏe của
đàn ông, tim bà ta đập thình thịch, chợt nhớ tới làn da nhăn nheo của
Phượng Toàn, thậm chí Phượng Toàn còn ít hơn Ngọc Hành vài tuổi, cùng
là da thịt đàn ông, tại sao có thể khác nhau đến như thế?

Bà ta năm nay bốn mươi tuổi, đang trong độ tuổi như lang như hổ,

Phượng Toàn lại già sớm, đã lực bất tòng tâm với chuyện phòng the, cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.