PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 184

Nàng không có hứng thú để ý đến hai người này nên quay về khách

điếm, khách điếm và tửu lầu thông nhau. Lúc bước vào tửu lầu, nghe được
đám đông tửu khách đang sôi nổi bàn tán.

“Có nghe chưa? Gần đây Bùi gia tấn công Vân gia kịch liệt, trong triều

ngoài triều đều trở mặt. Mầy ngày qau đã âm thầm phái người đạp phá ba
tiệm tiền trang, năm tiệm cầm đồ, bảy tiệm tơ lụa trang sức của Vân gia.
Ngay cả tá điền tại điền trang Châu Thành cũng phản, nghe nói cũng là Bùi
gia bỏ tiềm ra mua chuộc. Còn móc nối một đám người tố cáo trước Hoàng
thượng, chậc chậc, ầm ĩ thật!”

“Hai nhà này không phải vẫn đấu tranh gay gắt nhiều năm qua ư, nhưng

vẫn chưa gây ra động tĩnh gì lớn, sao đột nhiên lại làm như vậy?”

“Nghe nói là Vân gia ra tay trước, nhưng mà cụ thể làm gì thì không

biết…”

“À! Tuy là như vậy, nhưng Vân gia cứ bị động chịu đòn không đáp trả

sao?”

“Mấy năm nay Vân gia đâu mạnh bằng trước đây, trước đây Vân lão gia

giữ chức Vệ Úy, quản lý toàn bộ sự vụ trong cung cấm, đó là vị trí thần cận
nhất bên cạnh bệ hạ. Đáng tiếc, đắc tội… với người ta, phạm vi quản lý
ngày càng bị thu hẹp, cuối cùng chỉ còn quản lý mỗi một Tín Cung mà thôi,
mà còn là lãnh cung nữa chứ.”

“Đắc tội ai?”

Kẻ đang bốc phét trong đám người đó đột nhiên im bặt, đưa ngón tay lên

miệng khẽ “Suỵt”.

Vẻ mặt mọi người như đều ngầm hiểu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.