PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 185

Mạnh Phù Dao mỉm cười, nghĩ thầm, tin tức nơi phường chợ vậy mà

cũng chính xác thật đó.

Nàng băng qua đám đông, đang muốn lên lầu để về phòng mình, không

ngờ vừa đến giữa cầu thang liền khựng lại, lắng tai nghe tiếng la hét ầm ĩ
bên ngoài truyền vào.

Liền sau đó, tiếng hét hung hăng của một cô gái truyền đến từ xa, còn

cách rất xa mà đã lấn át tiếng huyên náo trong tửu lầu:

“Này, chàng đừng đi! Này!”

Người trong tửu lầu nhao nhao quay đầu lại, đột nhiên nhìn thấy một cơn

gió lốc cuồn cuộn quét lên từ đầu con phố dài, cuốn theo bụi mù ngợp trời,
tựa như một con rồng đen đang quẫy đuôi, đụng người trên khắp phố té ngã
chổng vó. Các quan ăn vặt bán bánh bao, trứng gà hai bên đường cũng bị
hất đổ đầy đất. Diêu Tấn đang ăn ở một tiệm mì, chưa kịp hớp hết nước mì
nào đã bị đụng ngã lăn kềnh. Hắn giận dữ chạy theo, cơn gió lốc kia ném
bụp một thỏi bạc, bay vèo vào cái miệng đang há to của Diêu Tấn, chặn lại
cục tức và những lời định chửi của hắn ở ngay mép miệng.

Diêu Tấn vội vàng đưa tay móc thỏi bạc, thỏi bạc quá lớn, bị nhét vào

miệng nhất thời không thể kéo ra được. Đang hì hục kéo thì một cơn lốc
màu sắc rực rỡ lại đâm sầm vào người hắn. Thỏi bạc trong miệng hắn liền
bị văng ra, rơi bụp xuống đất, mang theo nước miếng nhớp nháp và nửa cái
răng cửa. Diêu Tấn u đầu chóng mặt, lồm cồm bò dậy, cơn gió lốc màu sắc
sặc sỡ kia đã giẫm lên bánh bao và lòng đỏ trứng gà trên đất chạy xa rồi,
vừa chạy vừa hét to “Này! Đừng chạy!”

Nghe thấy nàng ta gọi, cơn gió lốc đen phía trước cũng không ngừng lại,

chạy thằng một mạch đến tửu lâu. Người trong tửu lâu nhìn thấy người này
tựa như đạn pháo sắp tấn công vào, sợ mình bị đè bẹp nên vội vàng nhao

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.