PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 1884

nhất giữa hai người hiện nay chính là, Nguyên Bảo đại nhân được phê
chuẩn hộ giá.

Còn Tông Việt đã về nước, hắn thất vọng ra về nhưng lòng cũng yên

tâm. Bất luận thế nào, Mạnh Phù Dao thể hiện đã tha thứ chính là vận may
lớn nhất của hắn, còn những đau khổ tồn đọng trong ký ức đó, thời gian sẽ
dần dần xóa bỏ.

Mạnh Phù Dao đeo mặt nạ, vác theo Nguyên Bảo đại nhân đi chơi lung

tung, Nguyên Bảo đại nhân nhìn kẹo hồ lô thì không đi được nữa, bò ra,
khoa tay múa chân đòi ăn. Mạnh Phù Dao vừa mới móc bạc ra mua, bỗng
nhiên có người cất tiếng lập dị khác thường: "A âu âu, đồ ngốc! A âu âu,
con chuột cũng ăn kẹo hồ lô!"

Nàng đột nhiên ngoảnh đầu lại nhìn, thấy một con chim anh vũ lòe loẹt

sặc sỡ bay qua bay lại trên cái giá hồ lô, vừa bay vừa om sòm huyên náo
cười nhạo Nguyên Bảo đại nhân chẳng chút kiêng nể gì: "A âu ấu, con
chuột bạch! A âu âu, con chuột bạch ăn kẹo hồ lô!".

Lông mao toàn thân dựng đứng cả lên, Nguyên Bảo đại nhân mắng to:

"Chít chít!"

Trên đầu chim anh vũ đó có mọc một đám lông vàng thẳng đứng tạo

hình cổ quái, trông giống như ống xả khói của cái tẩu hút thuốc lá. Đôi mắt
chim anh vũ màu xanh, một mắt nhắm một mắt mở; nó kiễng một chân lên
nghiêng liếc Nguyên Bảo đại nhân, "A âu âu, ngươi nghe hiểu tiếng
người?"

Nguyên Bảo đại nhân vừa mới ưỡn ngực kiêu ngạo thì nghe chim anh vũ

nói vậy, vô cùng khinh thường đáp trả. "Nghe hiểu tiếng người thì có tài ba
gì đâu hử? Biết nói tiếng người mới gọi là hiếm lạ, có bản lĩnh thì ngươi
nói vài câu cho ông đây xem nào? Ngươi nói đi, người nói đi..." Chim anh
vũ đột nhiên dựng đứng đôi cánh lên, ngẩng đầu, ưỡn ngực hệt như Nguyên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.