PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 1916

lập tức giơ lên, leng keng một tiếng, tia lửa bắn tung tóe, cây sáo bị chẻ làm
đôi. Nam tử điều kiển sói ngẩng mặt lên, phun ra một ngụm máu, cây sáo
nhuốm máu rơi xuống trong chớp mắt. Hắn ta không hề do dự, mượn thế
đao của Mạnh Phù Dao, lùi lại vài trượng rồi bắt đầu huýt sáo, đàn sói lập
tức bổ đến chỗ Mạnh Phù Dao và Vân Ngấn, trong không trung nổi lên một
trận gió tanh, nam tử kia lợi dụng lúc này lập tức chạy trốn.

Mạnh Phù Dao vừa ra tay, hắn ta liền biết hôm nay không những không

kiếm chác được gì mà còn thiệt thân, bèn quyết định luôn, không thèm
chiến đấu nữa mà nhanh chóng tháo chạy.

Đàn sói xồ đến, nàng cười khẩy, giơ đao chỉ thẳng lên trời rồi lao về phía

trước. Một đường màu đen phát sáng, bốn con sói bổ đến đồng loạt bị chém
ngang bụng, mưa máu bay lên rồi rơi xuống đất, nàng vượt qua màn máu
đến sau lưng nam tử điều khiển sói.

“Gượm đã, chúng ta tâm sự nữa đi.”

Lời nói mang theo tiếng cười truyền đến, nam tử kia chợt cứng người lại,

tiếp đó đột nhiên nhảy bật lên không.

Sau cú nhảy, chợt không thấy thân hình hắn đâu nữa.

Mạnh Phù Dao ngơ ngác ngẩng đầu lên, lại nhìn thấy hắn xuất hiện ở

cách nàng hơn ba trượng, phương hướng đứng cũng đổi rồi.

Đây là thuật gì vậy? Độn thổ? Che mắt? Phép ngụy trang? Phù phong

nhiều dị thuật, đây là loại thuật nào?

Cơ thể nam tử điều khiển sói lúc nằm lúc đứng, chớp mắt đã xuất hiện ở

nơi cách chỗ cũ vài trượng.

Mạnh Phù Dao liền không đuổi theo nữa, đứng im trên mặt đất, khoanh

tay nhìn hắn ta một cách lạnh lùng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.