PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 1917

Thân thể nam tử bay lên không trung, dường như có chút đắc ý quay đầu

nhìn Mạnh Phù Dao, hắn ta dùng chiêu này để trốn thoát khỏi tay vô số cao
thủ, mấy ngày trước ngay cả cao thủ hàng đầu cũng để hắn chạy thoát vì
chiêu này.

Ngay khi hắn ta cảm thấy chơi trò chơi đủ rồi, đang chuẩn bị tháo chạy

thì đột nhiên nhìn thấy một đôi hài.

Đôi hài ấy màu tím nhạt có hoa văn ánh bạc, góc áo dài cùng màu rủ

xuống, nhẹ nhàng lay động trong gió.

Nam tử điều khiển sói từ trước đến nay tùy cơ ứng biến, nhìn thấy đôi

hài cách mình gần như vậy lập tức cảm thấy chẳng lành, định tiếp tục sử
dụng dị thuật của mình nhưng không biết cơ thể làm sao mà chỉ trong chốc
lát không điều khiển được nữa.

Bỗng đôi hài trước mắt đột nhiên đá nhẹ lên một cái.

Hành động đó nhìn cũng không nhanh gì, cũng chẳng có vẻ gì là mạnh

lắm, nhưng thân thể to lớn của nam tử điều khiển sói lại lập tức bị đá văng
đi mà không thể chống cự, vẽ nên một đường dài mỏng trên không trung,
rơi đúng chuẩn vào “cái hố” Mạnh Phù Dao chờ đợi sẵn.

Nàng xách cổ áo của gã lên, lắc qua lắc lại, cười: “Bắt được con chuột

chũi nhà ngươi rồi.”

Đầu gã bỗng ngoẹo sang một bên, khuôn mặt dài cứng đơ trắng bệch

hiện ra dưới ánh trăng, đáng sợ chẳng khác nào mặt quỷ.

Tiếp đó, lông mày mắt mũi gã đột nhiên chảy xệ như sáp nến, cả gương

mặt trong chốc lát đều bị méo mó vặn vẹo, không đâu vào đâu.

Mạnh Phù Dao phát sợ vì khuôn mặt kì dị của gã, khi nàng chợt nhận ra

dường như cái nàng đang xách là một quả khí cầu bị xẹp hoặc chỉ là một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.