PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 2081

Mạnh Phù Dao biết tên này nói được làm được, lỡ như hắn nổi lòng đen

tối thì rất có khả năng sẽ ném nàng xuống nước cho nàng ướt hết người.
Nàng đành phải ngồi im, ngơ ngẩn ngắm nhìn một đóa hoa súng trong hồ,
mãi sau mới nhẹ nhàng than: "Làm một bông hoa tốt biết bao, còn thoải
mái hơn làm người."

“Ai khiến nàng không thoải mái!" Trưởng Tôn Vô Cực véo mặt nàng,

bên trái một cái bên phải một cái với ý đồ véo cho nàng phải cười, bị Mạnh
Phù Dao ra tay đánh "bốp", mắng: "Ghê tởm!"

Trưởng Tôn Vô Cực không thèm để ý, chỉ ôm lấy nàng thủ thỉ: "Ta nhớ

nụ cười vô tư tự do của nàng, lộ ra hai cái răng cửa hai cái răng hàm…”

Mạnh Phù Dao quay đầu, nở nụ cười dữ tợn nhe ra bốn cái răng cửa tám

cái răng hàm với hắn.

"Đến lúc nào nàng mới không chống đối ta nữa?" Trưởng Tôn Vô Cực

vùi đầu vào vai nàng, hít sâu hương thơm của nàng, cảm thấy còn thơm hơn
cả hồ sen đầy hoa kia. "À không, không chống đối ta thì nàng đã không
phải là Mạnh Phù Dao nữa rồi."

Mạnh Phù Dao cười cười nhưng rốt cuộc lòng đầy tâm sự không nhịn

được kể lại chuyện Nhã Lan Châu muốn tấn công Thiêu Đương cho
Trưởng Tôn Vô Cực. Hắn nghe xong không hỏi về sắp xếp của Nhã Lan
Châu mà lại hỏi: "Nàng uất ức à? Châu Châu vì chuyện này mà làm nàng
tức giận sao?"

Mạnh Phù Dao liếc hắn, rất bất đắc dĩ với sự chuyên tâm và bảo vệ của

hắn, đành phải giải thích: "Không sao, áp lực của nàng ấy lớn quá. Huynh
thử nói xem, bây giờ nếu như nàng ấy không vướng mắc gì, chỉ hi hi ha ha
cười với ta, ta ngược lại sẽ cảm thấy không bình thường."

"Phù Dao..." Trưởng Tôn Vô Cực dường như đang suy nghĩ gì đó, hồi

lâu mới thấy hắn nói với sự do dự hiếm thấy: "Tránh xa nàng ấy một chút...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.