PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 210

huyết, dĩ nhiên cảm thấy hơi kì lạ, không rõ địch ý của người ta từ đâu mà
đến, cũng đâu ngờ mình bị quàng lên người cái tội danh xấu xa tuyệt thế
“Cưỡng đoạt, áp bức dân nữ sẩy thai.”

Mạnh Phù Dao làm ô uế danh dự người khác nhưng không hề tự giác

sám hối. Sau khi leo ra ngoài, chạy nhanh một mạch, gặp người thì trốn,
thấy cửa liên chui, nhanh chóng thoát khỏi ph5m vi điện Khánh Vân. Song,
khi đi được một lúc thật lâu, nàng phát hiện từ chỗ này qua chỗ khác, tất cả
cung điện đều gần giống hệt nhau, nhưng không tìm ra được của chính ở
đâu cả.

Nàng lạc đường rồi.

Nhìn thấy vườn Ngự Uyển vắng vẻ trước mặt, Mạnh Phù Dao ngồi xổm

trên đất vò đầu, thầm mắng Hoàng cung Thái Uyên xây dựng không theo
quy tắc. Với trình độ học vấn lịch sử và kinh nghiệm khảo cổ kiếp trước
của nàng, Hoàng thành tam trọng môn, lấy chính điện làm trung tâm, men
theo điện Khánh Vân đi thẳng ra phía ngoài là đến cửa cung. Mà hình như
bây giờ, nàng lại đi đến nội cung thì phải.

Hiện tại nàng đang mặc y phục cung nữ, hai cung nữ kia đã lấy một bộ

váy có sẵn trong Tịnh phòng để cho nàng thay nhất thời không có ai vặn
hỏi. Mạnh Phù Dao đang định tìm một tiểu thái giám để hỏi đường, chợt
ngửi được một mùi hương quen thuộc bay đến từ hành lang quanh co khúc
khuỷu.

Mùi hương này vô cùng quen thuộc, giống như là hỗn hợp hoa mẫu đơn

và hoa thược dược tạo thành long não thượng hạng. Nàng cẩn thận hít hà,
sắc mặt bỗng nhiên thay đổi.

Mùi hương này hình như Bùi Viện thường dùng.

Mạnh Phù Dao kêu thầm không xong rồi, quay người định tránh đi.

Tiếng ngọc bội va chạm kêu đinh đang ở phía sau, một bóng áo đỏ xuất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.