PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 211

hiện nơi hành lang gấp khúc quanh co, bên cạnh còn có một người. Người
nọ vừa đi vừa cười nói “Quận chúa muốn đi Tín Cung, lão nô dẫn đường
cho cô.”

“Không cần đâu.” Quả nhiên là giọng nói lạnh lùng ngạo mạn của Bùi

Viện, uy nghiêm và lạnh lẽo hơn trước kia vài phần, ả thờ ơ nói “Không
phiền Kim tổng quản, bảo cung nữ dẫn đường là được rồi.”

Nàng thầm kêu khổ trong lòng, lưng cứng đờ, cố gắng lẩn vào một lùm

hoa và cây kiểng, vừa khẽ nhích người, Kim tổng quản ở phía sau đã lớn
tiếng quát lên “Này, ngươi đến đây!”

Mạnh Phù Dao đứng yên tại chỗ, chỉ tích tắc trong lòng đã xoay chuyển

ngàn vạn dự tính, trốn hay không trốn? Nếu trốn, chân khí của nàng đã bị
tên Liệt Vương Thiên Sát kia phong bế, căn bản sẽ không chạy xa được.
Nếu không trốn, bị Bùi Viện nhận ra, ả thấy nàng chưa chết, lập tức sẽ đoán
ra nàng là thủ phạm đã tàn phá nhan sắc ả, đến lúc đó cho dù nàng có muốn
chết cũng sẽ không dễ dàng chết được.

Mạnh Phù Dao nghiến răng, thầm hận tại sao mình lại trốn khỏi Chiến

Bắc Dã. Tuy hắn giam cầm tự do của nàng, nhưng tối thiểu sẽ không làm
hại đến tính mạng nàng. Bây giờ thì hay rồi, mạng nhỏ nàng khó bảo toàn
rồi.

Nàng chỉ vừa do dự trong thoáng chốc vậy mà trong mắt Bùi Viện đã đầy

lên lửa giận. Đôi mắt bên ngoài chiếc khăn che mặt tối lại, lạnh lẽo nói:
“Kim công công, mấy thứ cung nhân thuộc hạ này của ngươi càng ngày
càng không có phép tắc. Ngay cả ngươi là Tổng quản nội đình gọi mà cũng
dám không để ý đến.”

Kim công công bị mất sĩ diện trước mặt Quận chúa nên giận tím mặt,

giẫm chân thật mạnh, the thé nói “Ả tiện nhân kia, ngươi là người cùng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.