PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 212

cung nào? Thật vô phép! Tự mình đến Kính sự phòng lãnh ba mươi trượng
đi!”

Bảo ta đi chịu đòn?

Mạnh Phù Dao vừa nghe liền mừng quýnh, vội vàng khom người đáp dạ,

cất bước định đi. Nhưng chưa bước được hai bước, chợt nghe Bùi Viện ở
phía sau lạnh lùng nói “Chậm đã.”

Mạnh Phù Dao bất đắc dĩ đứng lại, xiết chặt nắm tay, lòng bàn tay khẽ rỉ

ra mồ hôi.

Đột nhiên Bùi Viện không nói thêm gì nữa, bốn phía lại trở nên yên tĩnh,

đôi mắt ả dừng ở sau lưng nàng, như lưỡi đao lột ra hết tất cả ngụy trang,
rồi cắm vào thịt tìm vào xương hết một vòng.

Ngay cả áo lót nàng cũng dần dần thấm đẫm mồ hôi.

Cũng không biế tlà ánh mắt của ả lạnh lẽo, hay bởi vì gió cuối thu lạnh

buốt, giá buốt âm thầm thấm vào tận bênh trong. Mạnh Phù Dao chỉ cảm
thấy trong áo lót như có rắn bò, trong mồ hôi ướt lạnh như có mang theo
mùi tanh của nọc độc.

Phía sau, Bùi Viện đột ngột bật cười, ngay sau đó nói với Kim công

công: “Kim tổng quản, cung nữ này xem ra có chút ngu dốt, không hiểu
phép tắc, nhưng cũng không đến nỗi phạt trượng, để ả hầu hạ ta một lúc,
lấy công chuộc tội. Ngươi đi làm việc của ngươi đi, hôm nay là sinh thần
của bệ hạ, chốc nữa phải khởi giá đến Càn An Cung để dự tiệc, thiếu ngươi
không được.”

“Quận chúa nhân từ, lão nô đương nhiên nghe theo cô.” Kim công công

cười nhịn lui xuống. Trong khu vườn Ngự Uyển vắng vẻ, chỉ còn lại Bùi
Viện và Mạnh Phù Dao.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.