PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 2107

Nàng dùng tám lần "Không phải!" chém đinh chặt sắt đổi lấy một bản

thân hoàn chỉnh, đổi lấy kết quả những người nàng quan tâm sẽ không phải
vì nàng mà bị uy hiếp.

Nàng thấy mình rất tốt, rất khá, thực sự làm được điều Trưởng Tôn Vô

Cực đã dạy, lúc cần nghi ngờ thì nghi ngờ, lúc cần tin tưởng phải tin tưởng!

Đoạn đối thoại nghe được đêm đó rõ ràng là của Trưởng Tôn Vô Cực,

thời gian đó Trưởng Tôn Vô Cực cũng thật sự kì quái. Dựa vào tính khí của
nàng chắc chắn sẽ hoài nghi mà đuổi theo tìm hiểu. Nhưng khi tên "Trường
Tôn Vô Cực" đó bay về phía tẩm cung Nhã Lan Châu ra tay đánh xuống,
nàng lập tức biết được chắc chắn đó là giả.

Cái bóng bàn tay của Vô Cực hắt lên cửa sổ quá dài. Nàng rất quen thuộc

với bàn tay của hắn, chỉ là bóng tay thôi nàng cũng nhận ra ngay. Nàng
chưa từng thật sự nghi ngờ Trưởng Tôn Vô Cực.

Người theo đuổi quyền thế ham muốn quyền lực là điều hiển nhiên. Từ

góc độ của Trưởng Tôn Vô Cực, suy nghĩ về việc sẽ làm vì lợi ích quốc gia
là một ý nghĩ theo bản năng. Sau khi nàng đăng cơ làm nữ đế Đại Uyển,
Trưởng Tôn Vô Cực liền thỉnh thoảng vô tình hay hữu ý nói về đạo làm
quân vương, làm chính trị với nàng. Dần dà khiến nàng có thói quen gặp
phải việc gì càng sẽ nghĩ về chinh trị trước tiên, dám nghi ngờ và cẩn thận
tìm chứng cứ.

Nhưng nàng không cho rằng Trưởng Tôn Vô Cực sẽ chọn lựa như vậy.

Vẫn là câu nói đó, ngay cả với tình địch cũng không xuống tay, lẽ nào lại

ra tay với Nhã Lan Châu?

Giữa lợi ích quốc gia và nàng, hắn có lẽ sẽ không đặt nàng ở vị trí thứ

nhất nhưng vẫn luôn cố gắng cân bằng, chưa bao giờ muốn xảy ra xung
đột.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.