PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 2111

Đi.

Đường càng đi càng xa, càng đi càng rộng rãi, càng đi càng ít người.

Không khí càng ngày càng ẩm ướt, gió càng lúc càng to, vị tanh mặn

trong gió càng ngày càng nồng.

Một ngày nọ Mạnh Phù Dao ngẩng đầu, ngửi thấy rất rõ mùi gió ẩm ướt.

Ánh mặt trời ở đây đặc biệt ấm áp dịu nhẹ, không khí ở đây đặc biệt
khoáng đạt thoải mái. Nàng nghe thấy trong gió có giọng nói phiêu diêu:
"Phù Dao, đến khi nào phương hướng chúng ta nỗ lực theo đuổi có thể hợp
lại thành một?"

Phù Dao.

Biển.

Đây là bờ biển.

Vị tanh mặn nồng đậm đó, là mùi của biển cả.

"Phù Phong có biển Ngạc Hải, phía bắc Ngạc Hải là hải cốc Tuyệt Vực."

Có một giọng nói vang lên rất rõ ràng bên tai nàng. "Tuyệt Vực nằm hướng
Bắc của đảo La Sát ở Ngạc Hải, đi sâu vào đại lục là Thương Khung."

Thương Khung...

Có cảm giác rất quen thuộc.

Nàng phải đến Thương Khung, đúng vậy.

Đi Thương Khung tìm ai đây?

Ai? Là ai?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.