PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 2120

Trên thuyền của Mã lão gia, từ bây giờ thêm một tên thuyền phu gọi là A

Tam ngốc.

Gọi hắn là thuyền phu cũng không chính xác, hắn ta không biết cách sinh

sống ở trên thuyền, thậm chí còn nửa mù, căn bản là một tên vô dụng. Việc
duy nhất hắn có thể làm là kéo lưới. Hắn có sức lực lớn kinh người, có thể
dùng một tay giúp mọi người kéo lưới lên.

Trên thuyền không nuôi kẻ vô dụng, nhưng ở giữa biển thế này, lẽ nào lại

ném hắn xuống biển? Hơn nữa đám thuyền phu quan sát thấy thiếu niên kia
thường thường trầm mặc ôm đầu gối ngồi trên đầu thuyền, mặt hướng về
phía kia của biên, giây phút đó nét mặt hắn lộ vẻ xa xăm. Có kẻ định trêu
chọc, nhưng khi đôi mắt đỏ nhạt ấy quay lại, tất cả đều im lặng.

Không thể động đến, lại căm ghét, mọi người liền vô ý hữu ý xa lánh

hắn, cho hắn góc thuyền xập xệ nhất, ăn cơm thừa còn lại, trời dần dần trở
lạnh cũng không cho hắn cái chăn. Thế nhưng A Tam ngốc kia dường như
không hề để tâm những điều này, không có chăn đắp thì không đi ngủ nữa.
Người trên thuyền nửa đêm thức giấc đi tiểu, rất nhiều lần nhìn thấy thiếu
niên ấy ngồi xếp bằng, không biết đang làm gì.

Thiếu niên Tiểu Hổ đã cứu A Tam cũng bị liên lụy, thường xuyên phải ăn

cơm thừa cùng A Tam. Khi mọi người đều cười nhạo A Tam, chỉ có hắn
bảo vệ nàng. Có lần Mạnh Phù Dao ở đầu thuyền hóng gió, nghe thấy trong
khoang thuyền Mã lão gia dạy dỗ Tiểu Hổ: "Cách xa tên ngốc kia ra một
chút!"

A Hổ kháng nghị: "Hắn rất tốt mà!"

"Không phải vấn đề tốt hay không!" Mã lão gia hiểu biết rộng nặng nề

gõ tẩu thuốc, "Mà là hắn lai lịch bất minh, hơn nữa ngươi có chú ý không,
hắn rõ ràng không phải người xuất thân bình thường, ngay cả tư thế uống
nước cũng không giống chúng ta! Nếu như là con cháu nhà giàu nào đó bị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.