PHÙ DAO HOÀNG HẬU
Thiên Hạ Quy Nguyên
www.dtv-ebook.com
Quyển 8
Chương 4.2
Chuyến du hành của ba con người kì lạ trên cùng một con thuyền bắt
đầu.
Đế Phi Thiên cho rằng, tên mặt búng ra sữa ấy tại sao lại coi thường hắn
ta đến vậy? Dựa vào cái gì mà hắn tự tin cho rằng kể cả hắn dâng người
phụ nữ của mình lên thì hắn ta cũng không nuốt nổi? Hắn không nghĩ rằng
dựa vào khí chất ngọc thụ lâm phong nho nhã của hắn ta thì việc lay động
Mạnh Phù Dao là điều rất đơn giản, dùng vu thuật quả thật là hạ thấp giá trị
quá, hắn ta cuốn hút, hắn ta quyến rũ đến thế này mà, thừa sức khiến cho
mĩ nhân ngã nhào vào "bảo bối" của hắn ta rồi!!!
Vào một đêm tối nào đó Mạnh Phù Dao bất chợt tỉnh giấc, phát hiện ở
ngoài cửa có một người tay chống vào vách tường, hai chân bắt chéo nhau,
nhìn nàng một cách rất lãng mạn.
Ánh mắt của hắn ta sáng như sao trong bóng tối, ngón tay kẹp một bông
hoa mẫu đơn diễm lệ, nhưng mùa này làm gì có mẫu đơn, hiển nhiên là vu
thuật biến thành.
Đế Phi Thiên không nói gì cả, hắn ta cảm thấy hiện tại vô thanh thắng
hữu thanh, chả cần nói gì mà vẫn cực kì phong độ.
Nữ nhân có ai mà chẳng thích hoa? Nữ nhân có ai mà không thích trai
đẹp? Trên đời làm gì có cô gái nào mà không thích nam tử tựa lưng vào
tường, cầm một bông hoa dưới ánh trăng, phong lưu như hắn?