PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 2343

hắn ta quay đầu lại nhìn, nổi trận lôi đình, nhấc tay lên chém một vệt màu
vàng còn đẹp hơn cá tên áo vàng kia nữa.

Mạnh Phù Dao thấy vậy bụng nghĩ toi rồi, vừa mới tiến vào được ranh

giới của Thương Khung mà đã giết người, sau này phải làm thế nào đây?
Nàng toan phi lên ngăn cản thì đột nhiên bị ai đó kéo mạnh về, hoá ra lại là
Trưởng Tôn Vô Cực hắn một tay kéo Mạnh Phù Dao lại, một tay lại phất
vạt áo, âm thầm nhẹ nhàng, một vệt sáng màu vàng chìm vào trong nước
biển, một tiếng động lớn thình lình vang lên, mặt biên nhô lên một bức
tường bằng nước, cùng với đó là vệt sáng màu vàng bắn tung tóe xung
quanh, đến nỗi mà người trên thuyền và người trên bờ đều kinh ngạc, tản ra
xa để tránh nấp.

Đế Phi Thiên quay đầu lại, lườm Trưởng Tôn Vô Cực, ánh mắt mang tà

khí: "Hửm?"

"Vu thần đại nhân cảm thấy, tên nhãi ranh này có xứng đáng để ngài ra

tay không?" Trưởng Tôn Vô Cực khoan thai đáp, "Đối thủ của ngài, chẳng
lẽ chỉ là một tên Thần Sứ Thần điện nhỏ bé này?"

Đế Phi Thiên trầm tư một hồi, gật đầu: "Cũng đúng, ta không tính toán

với những tên tiểu bối, chỉ tổ hạ thấp bản thân". Hắn ta phất phất vạt áo,
"Ngươi tự giải quyết là được rồi".

Hắn ta quay người lại không muốn quan tâm đến chuyện này nữa, không

ngờ rằng tên Thần Sứ áo vàng vừa thoát mạng kia lại không biết nắm bắt
tình hình, lập tức đứng trên đầu thuyền lạnh lùng nói, "Muốn chạy trốn
sao?"

Những tên sứ giả áo trắng ướt nhẹp cùng đồng thanh hô lớn: "Còn không

quỳ xuống xin Thần Sứ tha mạng!"

Trong số những tên áo trắng có vài người là nữ, y phục ướt nhèm nhẹp lộ

hết thân thể, nhưng lại không biết xấu hổ mà che đi, thản nhiên đứng dậy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.