PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 2387

"Hạ nhân tay chân lóng ngóng, cớ gì phải chấp nhặt với hắn." Trưởng

Tôn Vô Cực liếc nhìn vũng nước lạnh trên đất, cười cười hoà giải, cơn tức
giận của Thác Bạt Minh Châu đến nhanh đi cũng nhanh, đặc biệt là trước
mặt Trưởng Tôn Vô Cự, nàng ta lập tức cười rằng: “Tất nhiên, đều theo
huynh." Thác Bạt Minh Châu đưa tay vuốt thẳng y phục, ngón tay như vô
tình hữu ý chạm vào tay Trưởng Tôn Vô Cực, Trưởng Tôn Vô Cực lại đúng
lúc quay người lại lấy túi nước treo trên lưng ngựa, tay của Thác Bạt Minh
Châu lại như vô tình hữu ý lần nữa rơi vào khoảng không.

Thác Bạt Minh Châu đầu mày nhăn lại, định nói gì đó, đột nhiên nghe

thấy tiếng vó ngựa lọc cọc, một đội người từ xa hướng đến, trên cờ xí màu
đen thêu một con trăn khổng lồ màu vàng, con trăn này mang hình thù nanh
ác, nhưng nhóm người này không tránh đường giống những nhóm trước mà
cứ đi thẳng, người dẫn đầu hô hoán: "Phía trước có phải sứ tiết của bộ
Khẩn Na La không?"

"A, thần sứ Ma Hô La Già(*)." Thác Bạt Minh Châu nhìn cờ xí, mỉm

cười chào hỏi, "Các người cũng đang về Thần điện?”

(*) Ma Hô La Già (Mahiraga): vị thần nửa người nửa rắn trong truyền

thuyết Phật giáo.

"Tạm thời không về được." Bên đó ghì ngựa, "Thiên Bộ chỉ lệnh, thần sứ

bộ Khẩn Na La đã nhận được rồi chứ? Có phát hiện ra người chỉ lệnh yêu
cầu tra không?"

Mạnh Phù Dao nghe thấy câu này cảm thấy không ổn, trong lòng căng

thẳng nhìn về phía Trưởng Tôn Vô Cực, Trưởng Tôn Vô Cực thần sắc bình
thản, nhưng lại từ từ lùi về sau, cách khoảng một con ngựa, tránh ánh mắt
của Thác Bạt Minh Châu.

"A, thật ngại quá, bản sứ vẫn chưa phát hiện ra." Thác Bạt Minh Châu

nói, "Bản sứ đã ra lệnh cho thuộc hạ tra tìm khắp nơi, vậy mà vẫn không tra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.