thống khổ nhân gian phải đau khổ chịu đựng suốt trăm ngày trăm đêm, rồi
chết ngay trên hình giá.
(*) Thân thể làm bằng vàng không thể diệt nổi.
Gió ở đây vốn không phải gió tuyết như bình thường, một đệ tử bình
thường võ công vẫn còn, thân thể khỏe mạnh cùng lắm chỉ có thể chịu đựng
trong ba ngày ba đêm, sau đó chắc chắn sẽ chết, vì vậy cho nên, Thần điện
trừng phạt đệ tử chẳng cần đến hình đường, cứ để họ tiến vào Tiếp Thiên
Phong giữa sườn núi là được.
Trên dưới Trường Thanh Thần điện, chỉ cần nghe thấy đỉnh Cửu Thiên là
biến sắc, ngoài tổ sư lập giáo ba trăm năm trước đã từng ở đây suốt một
tháng cùng với Dạ Xoa Vương sau khi bị bắt chịu hình ra, suốt trăm năm
qua cho dù là đại vương các bộ hay các Trưởng lão đều không dám bước
tới gần nơi đó một bước.
Giá treo trên đỉnh Cửu Thiên suốt một trăm năm mươi năm qua cuối
cùng cũng nghênh đón một tế phẩm mới.
Ở giữa sườn núi, quân áp giải Thần điện đi phía sau đã dừng lại, giáp trụ
quanh người đã phủ một lớp băng hơn nhẵn, còn một đám đệ tử cấp cao thì
đi theo Khẩn Na La Vương lên núi.
Ở nơi cách đỉnh núi ba trăm thước, đệ tử này cũng không chịu đựng
được, đứng ở vách đá, Khẩn Na La Vương tiếp lấy Trưởng Tôn Vô Cực
nói: "Để tự ta lên."
"Ta lên cùng ngươi." Một người tay áo bay bay, khoác trường bào xanh,
đội quan cùng màu đi theo từ dưới chân núi lên, các đệ tử liền cung kính
cúi người, hô: "Tứ Trưởng lão cũng đến rồi."
Tứ Trưởng lão vuốt râu cười cười, nói: "Nghe nói Thần điện có phản đồ,
bản toạ cực kỳ phẫn nộ, đặc biệt đến xem sao."