PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 2437

Hắn ta nhìn Trưởng Tôn Vô Cực trên lưng Khẩn Na La Vương, nhíu

mày, "Dù sao cũng chỉ là một phản đồ, sao xứng để ngài cõng hắn, để ta."
Hắn ta duỗi tay áo ra kéo Trưởng Tôn Vô Cực, đẩy xuống đất thật mạnh.

Trưởng Tôn Vô Cực ngã trên mặt đất phủ đầy băng tuyết, miệng vết

thương chấn động khiến máu lại trào ra thấm lên một khoảng băng, hắn lại
vẫn không rên lên tiếng nào như trước, giương mắt thản nhiên nhìn qua Tứ
Trưởng lão, sau đó liền quay mặt đi.

"Điện hạ." Tứ Trưởng lão nhìn hắn cười lạnh, "Ngài tung hoành trong

Thần điện tác uy tác phúc, có lúc nào nghĩ đến sẽ có ngày hôm nay hay
không?"

"Quá khen." Trưởng Tôn Vô Cực khẽ ho khan, "Mấy lời nhận xét kia,

bổn toạ cảm thấy... dùng trên người Tứ Trưởng lão nghe có vẻ hợp hơn một
chút. "

"Bậy bạ!" Tứ Trưởng lão sắc mặt trầm xuống.

"Ba năm trước... lúc ngươi chưởng quản bộ A Tu La, tự mình tăng thu

nhập từ thuế... phái người của mình vơ vét tài sản của giáo dân... trộm giữ
quốc thuế”, Trưởng Tôn Vô Cực chậm rãi nói, "Điện chủ cũng muốn mời
ngươi... ở lại đỉnh Cửu Thiên vài ngày, bản toạ... lúc đó đã cản lại, bây giờ
nghĩ đến... lúc đó đừng nên con chó hung tàn... nhà ngươi."

"Ngươi!" Tứ Trưởng lão bị đâm vào vết sẹo cũ mà chẳng thể làm gì,

trầm giọng quát: "Nếu không phải do chuyện xấu ngươi làm, Điện chủ căn
bản sẽ không trách trên đầu bản toạ, bản toạ sao có thể mất đi vị trí đại
vương bộ A Tu La! "Hắn ta càng nói càng giận, hung hăng nhấc chân phải
đá về phía ngực Trưởng Tôn Vô Cực.

Khẩn Na La Vương vẫn khoanh tay cười lạnh đứng xem lúc này mới nói:

"Trên núi băng trơn, cứ ở dưới này thì không hay cho lắm, chi bằng sớm đi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.