PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 2492

Giây phút đó cả bốn người đều đau đến hoa mắt.

Nhưng sau giây phút tối sầm kia cũng không còn ánh sáng nữa, ánh mặt

trời dần tắt. Không phải tối đen toàn bộ, cũng không phải bức màn đen bị
hất lên một chút rồi rũ xuống, mà giống như chìm vào biển nước đục ngầu
được ánh mặt trời chiếu rọi. Theo sự di chuyển của ánh nắng, ánh sáng
cũng từng chút nhạt dần đi, giống như bị ai rút mất từng chút một, phút
chốc tầm mắt trở nên trống rỗng mà hỗn độn.

Trong hỗn độn, tiếng gió bất ngờ khiến người ta không kịp đề phòng

vang lên!

Tiếng gió!

Tiếng gió từ mặt đất nổi lên, lan tỏa khắp nơi, dày đặc như mưa.

Tiếng gió đó không biết đến từ đâu, giống như bỗng dưng đến từ trong

không khí, phút chốc như mưa sao rơi xuống, bao trùm cả khoảng không
gian nhỏ bé này.

Dường như tất cả mọi người đều cùng lúc chuyển động.

Đều lao về phía Mạnh Phù Dao đang ngồi.

Tuy không nhìn thấy nhưng ai cũng nhớ rõ vị trí nàng ngồi, mà giây phút

lao đi kia, ai cũng cảm thấy, dường như trước mặt bỗng xuất hiện một bức
tường.

Một bức tường lặng lẽ mọc lên, chia không gian thành vô số khoảng nhỏ.

Mà bọn họ đều bị chặn bởi những bức tường này, tiếng gió kia vẫn cuồn

cuộn không ngừng lan ra khắp nơi, khi gặp các bức tường xung quanh liền
bị hất ngược ra, bởi vì không ngừng va chạm nên đường bay của chúng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.