PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 2494

Thiết Thành múa trường thương vù vù, hắn là người cứng rắn như đá,

đứng yên rồi sẽ không di chuyển, vì vậy tiếng gió xung quanh hắn không
mãnh liệt. Rút lại thanh trường thương bị hắn múa đến quay cuồng, Thiết
Thành lớn tiếng hô: "Chủ từ... người ở đâu..."

Diêu Tấn là người có võ công yếu nhất trong mấy người họ, nhưng khinh

công lại không hề thua kém một ai. Sự huấn luyện từ nhỏ của tộc Nặc Giao
đã khiến cơ thể hắn linh hoạt như cá, hành động của hắn không hùng hổ
mạnh mẽ như Chiến Bắc Dã hay Mạnh Phù Dao nên tiếng gió xung quanh
hắn cũng không mãnh liệt. Song Diêu Tấn ít khi đánh nhau vì rất lười, dứt
khoái nằm sấp xuống mặt đất, nằm xuống rồi thấy tiếng gió xung quanh
ngừng lại, ngây ra một lúc liền gào lớn: "Chủ tử! Nằm sấp xuống, đừng
động là được..."

Lúc này nếu như có vị thần nào nhìn xuống sẽ thấy một cảnh tượng rất

lạ, mấy người trong một không gian nhỏ bé, nhìn có vẻ rất gần nhau nhưng
lại không thể nhìn thấy hay tiếp xúc với nhau. Từng người đều bị vây hãm
bởi những bức chắn trong suốt trong khung cảnh u ám, tựa như lạc vào mê
cung. Mỗi người trong từng căn phòng đang cố thoát ra, có lúc dường như
họ gần nhau trong gang tắc, ngón tay đưa qua là có thể chạm nhau, nhưng
lại không vượt qua được, người trong mỗi căn phòng đều đang chiến đấu
hỗn loạn.

Chỉ có một căn phòng là im lặng.

Tông Việt và Mạnh Phù Dao.

Khoảnh khắc sắc trời tối sầm, Tông Việt và Mạnh Phù Dao đều đang

ngồi, trong trạng thái không tiện nghênh chiến nhất vốn dĩ đã có mấy người
Chiến Bắc Dã ở bên bảo vệ, họ cũng không sợ bị tấn công. Không ngờ trận
pháp này lại kinh động không chút dấu hiệu, ngăn cách mọi người với
nhau, đợi đến lúc trực giác Mạnh Phù Dao mách bảo thì đã chậm một bước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.