PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 264

Vân Ngấn và Vân Trì đều ngạc nhiên nhìn nàng, cảm thấy cô gái này thật

là bông hoa lạ. Mưa gió sắp dấy lên tàn phá cung đình, nguy cơ sống chết
đến gần ngay trước mắt, vậy mà nàng còn tâm trạng hát những lời vớ vẩn
này?

Cuối cùng nàng không chờ được nữa, đập bàn hỏi “Có làm không”

Vân Trì cười khổ, trầm ngâm nói: “Mạnh cô nương, việc này, việc

này…” Cuối cùng ông cũng không dám nói ra hai chữ tạo phản, chỉ đành
phải nói nửa vời “Chúng ta chỉ có vài người, không thể vào được cung Càn
An, quả thật có thể gây một vài chuyện lớn ở đây, có điều…Việc này quá
lớn…”

“Rất tốt” Mạnh Phù Dao ngửa đầu một hơi uống cạn ly trà, đứng lên nói

“Ta chính là muốn làm lớn đó, nếu không làm sao có thể kinh động đến chủ
tử của ông được” Nàng quan sát bốn phía mỉm cười nói tiếp “Nghe nói, đời
trước, Hoàng cung Thái Uyên là Thần cung nước Di, trước khi diệt quốc,
Hoàng thất nước Di đã đao rất nhiều mật đạo, khi nãy ta đã biết một cái,
bây giờ ta muốn biết thêm một cái nữa”

Nàng đứng dậy, đập ly trà thật mạnh xuống bàn, tiếng răng rắc vang lên,

mặt bàn gỗ hoa lệ đột nhiên bị lún xuống, nhìn kĩ lại thì thấy là do mặt đất
tiếp xúc với bàn bị lún xuống.

Mạnh Phù Dao cười, không thèm để ý đến ánh mắt kinh hãi của Vân Trì,

nhấc chân đạp ầm, mặt đất nơi đó thình lình chia ra làm hai, hiện ra cửa
ngầm.

“Mang theo tất cả hộ vệ của ông và người trong Tín Cung xuống mật

đạo. sau đó châm mồi lửa đốt lãnh cung này” Mạnh Phù Dao quyết tuyệt
nói, “Trận hỏa hoạn này dấy lên, ông muốn làm gì cũng dễ dàng hơn
nhiều”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.