PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 266

“Lời thề là cái quái gì hả?” Mạnh Phù Dao đột nhiên tiếp lời thật nhanh

“|Uổng cho ông là một chính trị gia, ông không biết thời thế của các chính
trị gia là những lời nói gió bay sao?” Nàng chắp tay sau lưng đi đến bên
cạnh Vân Trì, thình lình đưa tay lên cao, dùng bình trà trong tay đập thạt
mạnh vào đầu ông ta.

Bịch một tiếng, Vân Trì ngã xuống đất, Mạnh Phù Dao vỗ tay mỉm cười

“Ngã rất đúng lúc”

Ánh mắt Văn Ngấn hiện lên vẻ kinh ngạc, nhưng y chẳng hề tức giận,

chỉ khẽ thở dài “Cô hà cớ gì…”

Mạnh Phù Dao bĩu môi, lắc đầu “Huynh định tự mình ra tay đánh nghĩa

phụ “Trung với quốc gia đại sự, không chịu tòng quyền” của huynh, sau đó
gánh vác tội danh bất hiếu và tất cả tội lỗi à? Có đáng không? Không bằng
để người ngoài là tôi ra tay thay huynh”

Vân Ngấn im lặng, Mạnh Phù Dao cúi đầu lục lạo trong ngực Vân Trì

một hồi, nhanh chóng lấy ra một tấm vải, vừa mở ra nàng liền cười không
ngừng “Bản đồ mật đạo dưới Hoàng cung Thái Uyên, đò quan trọng như
vậy mà cha huynh lại mang trên người. Huynh dám nói ông thật sự không
tán đồng ý nghĩa điên cuồng của chúng ta ư?”

Vân Ngấn quay đầu đi, rõ ràng không muốn trả lời vấn đề này. Mạnh

Phù Dao càng xem càng sầu não, nàng có thể tự nguyện giúp kẻ khác, chứ
không hề thích người khác lợi dụng mình như kẻ ngu. Tên cáo già Vân Trì,
rõ ràng trong lòng ông ta tính toán y chang bọn họ, ngay cả bản đồ cũng cố
ý để sẵn trong ngực chờ bọn họ lấy ra. Nhưng mồm miệng thì vẫn luôn từ
chối. Để cho mình và tên nghĩa tử kiên định trung thành kia “Ra tay lỗ
mãng, bắt ép cha nuôi, cướp bí đồ, ý đồ làm loạn” Nếu sau này lỡ như có
người truy cứu tội lỗi, ông ta có thể chối sạch sành sanh, đẩy tên nghĩa tử
đại nghịch bất đạo ra làm bia đỡ đạn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.