PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 2649

Tiếp theo đó, hắn dùng chân lau hết vết máu đọng lại trên sợi dây xích,

xoay người đi như chưa có chuyện gì xảy ra.

Mạnh Phù Dao không hề hay biết là chính trong lúc vừa rồi, gió to tuyết

rơi, sợi dây xích đã đứt đôi, thuộc hạ bên cạnh nàng sớm nhất đã rời khỏi
nàng, người đã từng thề mãi mãi sẽ không phản bội nàng thêm lần nữa,
người đã dùng chính cái chết bi thảm của mình, cả cuộc đời mình để chứng
minh lời hứa quan trọng nhất trong cuộc đời hắn. Lúc đầu, hắn đã từng
phản bội Mạnh Phù Dao hai lần, nhưng nàng khoan dung độ lượng, tha thứ
cho hắn. Đến hôm nay, trên cây cầu Vân Kiều dài vô tận này, hắn đã dùng
chính máu của mình, rửa sạch đi sai lầm mà hắn đã từng mắc phải, cũng là
để lấy lại lòng tự trọng cùng danh dự.

Lòng tự trọng và danh dự, đời người nhất định phải có.

Trước đây, Diêu Tấn không hề cho rằng làm sai thì có gì là nghiêm trọng

chứ, mấy thứ đó cũng không quan trọng, nhưng sau khi ở bên cạnh Mạnh
Phù Dao, được chứng kiến sự kiên định, dũng khí cùng tôn nghiêm của
nàng, hắn phần nào cũng có thể hiểu và học hỏi được. Ở bên cạnh nàng,
hắn được trải nghiệm sự đời, học hỏi được sự độ lượng, nhân từ của nàng,
khiến hắn cảm thấy hổ thẹn vì sự hẹp hòi của mình.

Tiếng gọi cuối cùng đó của hắn, dường như Mạnh Phù Dao đã nghe thấy

được.

Như thế này, hắn đã có thể ngậm cười nơi chín suối rồi.

Mạnh Phù Dao quay người nhìn về phía Vân Kiều, không hề hay biết

Diêu Tấn đã chết thảm khốc thê lưong như thế nào, cũng không hề biết tên
tội đồ A Tu La sứ đã lựa chọn cách giấu giếm chuyện này, nên nàng đã
thuận lợi bình thản mà đi lên đỉnh núi.

Mạnh Phù Dao vượt qua gió mưa, như thể một thanh đao sáng chói đâm

thủng gió lạnh mưa dày. Y phục bên ngoài của nàng bị vách đá bén nhọn xé

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.