PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 2659

Thất Trưởng lão vô cùng tức giận, nghiêm nghị đáp: "Ngươi thì là khách

quý gì chứ, yêu nữ này..."

"Thất Trưởng lão." Đột nhiên một giọng nói bình thản truyền tới, nghe

không ra tuổi tác, cũng nghe không đoán ra được tâm trạng, càng không
nghe được rốt cuộc nó phát ra từ nơi nào, dường như gần ngay bên tai mà
cũng như ở một nơi rất xa. Giọng nói đó không hề cao, cũng không uy
nghi, nhưng Thất Trưởng lão lại im lặng không nói gì nữa, cúi người lui về
phía sau. Mạnh Phù Dao nhìn về phía đại điện, ánh mắt hết sức bình tĩnh,
hất cằm lộ rõ vẻ kiên định, trong bóng của ánh đèn màu xanh giống như
một cây ngọc đao tú tệ mà thanh mảnh.

Phía trên đại điện, trong bóng tối từ từ xuất hiện một bóng dáng mặc

trường bào màu vàng, nguời đó xuất hiện vô cùng kỳ ảo, không hề thấy
hình bóng cũng không hề có bước chân di chuyển, giống như ngay từ ban
đầu đã ở chỗ đó rồi sau đó khi bóng tối bị xua đi thì bóng dáng đó hiện ra
như một vị thần giáng thế.

"Mạnh Phù Dao, lần này tới có việc gì?" Thật là biết giả ngốc đó, ta bị

các ngươi đuổi giết không biết bao nhiêu lần rồi còn hỏi ta tới đây có việc
gì? Mạnh Phù Dao mỉm cười khinh bỉ, lớn tiếng nói: "Tới xin Điện chủ
thực hiện lời hứa".

Cả Thần điện bỗng trầm xuống, trong không khí trầm mặc đó sát khí có

vẻ vơi đi phần nào, không biết từ đâu đó phát ra âm thanh rất nhỏ, dường
như có cả âm nhạc kỳ điệu bay bổng trong không trung. Khuôn mặt của
Trường Thanh Điện chủ ẩn trong bóng tối, đeo mặt nạ hoàng kim, trường
bào màu kim viền đen, ánh mắt còn bình thản hơn cả nàng. Ông ta nhìn
nàng hồi lâu, ánh mắt đó không giống như đang nhìn kẻ thù cũng không
giống như đang nhìn người lạ, mà giống như đang nhìn thấy thứ mà mình
vô cùng kinh tởm, dù đã cố gắng gột bỏ nhưng không thể làm gì được,
đành để mặc nó xuất hiện trước mặt mình vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.