PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 293

Gió mạnh gào thét, trăng mờ nghiêng ngả, những mũi tên đen kia bay vụt

đến đều bị gạt ra, rồi lại bay khắp bốn phương tám hướng, bắn thẳng lên
trời cao, xé rách may trời, xuyên thủng bầu trời, tạo thành muôn ngàn vì
sao lấp lánh.

Ánh sao chiếu lên gương mặt như tuyết trắng của thiếu niên, răng trắng

cắn chặt đôi môi đỏ tươi như máu.

Hắn vung kiếm, múa kiếm, ngự kiếm… Cánh tay đau đến mất đi tri giác,

tất cả đều không phải do ý thức quyết định, mà là dựa vào bản năng một
cách máy móc.

Toàn bộ tâm tình hắn đều đặt trên người Mạnh Phù Dao, hắn chẳng

màng đến bản thân mình. Một mũi tên bắn lén xiêu vẹo bay đến, cắm vào
khe nơixương vai hắn, vừa động nhẹ đã đau thấu xương.

Mạnh Phù Dao vẫn được bảo vệ trong màn kiếm khí của hắn tạo ra, lúc

này bỗng ngẩng đầu. Sắc mặt nàng lúc này còn trắng hơn cả Vân Ngấn vài
phần, ánh mắt xưa nay trong trẻo kiên cường, giờ phút này lại long lanh
ươn ướt.

Vân Ngấn vừa cúi đầu, nhìn thấy cô gái luôn kiên cường kia, giây phút

này đây đã óng ánh lệ nơi đáy mắt, tâm khẽ run run đau xót, dường như có
một mũi tên đã bắn trúng tâm hắn rồi.

Hắn nghiến răng, không nhìn mặt Mạnh Phù Dao nữa, bỗng nhiên trở

kiếm chém đứt mũi tên, máu tươi tung tóe đầy vai. Thế nhưng hắn lại như
hoàn toàn mất hết cảm giác, cơn gió vờn xung quanh bức tường bắng kiếm
khí háo thành màu đỏ. Tựa như một tấm màn đỏ di động, che chắn hết tất
cả sát mưu và thương tổn cho người bên trong.

Song, dù hắn đã dốc hết toàn lực, cũng chỉ che chắn được mưa tên từ

phía trước ập đến, không cách nào cản được truy binh đuổi đến từ phía sau.
Trong lúc cấp bách, hắn quay người nhìn lại, thấy chàng trai kia đã dẫn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.