PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 298

Mạnh Phù Dao lập tức đáp liên quan gì đến huynh.”

Khóe miệng hắn co giật, máu trong mũi hắn đã đóng lại, thoạt nhìn quả

thật hơi buồn cười, hắn giận dỗi nói: “Không cần nhìn nữa, ta thừa nhận,
mới vừa rồi đấu chưởng là ta và hắn cùng diễn cong hoàng(*).

(*) Song Hoàng: một người trên sân khấu biểu diễn động tác, một người

ở bên trong sân khấu hát hoặc nói.

Mạnh Phù Dao bĩu môi nói: “Cũng biết huynh đâu có thần kỳ như vậy

chứ.” Nàng nhìn Nguyên Chiêu Hủ đã quay người đi, nhưng cánh tay chấp
phía sau phất phất với nàng, chẳng hiểu là ý gì nữa.

Nàng chua xót nghĩ thầm, người này thật sự không thể đoán được, tất cả

hành động của người khác dường như đều nằm trong kế hoạch của hắn,
đáng sợ vô cùng…

Suy nghĩ trong đầu còn chưa đứt, ba người đã vọt đến của cung Nhị

Trọng Môn, lúc này tên bắn ra đã mất đi tác dụng, Bùi tướng quân phất tay
cao, các thị vệ nhất tề đồng loạt giương gươm giáo lên rào rào, tiếng Bùi
Viện cười nói: “Các người xông đến đây thì sao? Năm trăm thị vệ nơi này
không đủ bắt các ngươi à? Còn có đại quân Phương tướng quân nữa đấy…”

À nói đến đó thì chợt giật mình, cha con cùng đưa mắt nhìn nhau, bay

giờ mới nhớ đến tất cả chú ý đã đặt trên đôi nam nữ này, không phát giác
đội quân Phương Minh Hà đã khựng lại từ lâu.

Bùi Viện đột nhiên quay đầu, mở khẽ cửa cung nhìn ra ngoài, ả thấy hình

như dai96 quân đang nổi loạn. Cửa cung Nhật Trọng Môn vốn đã được mở
giờ tự nhiên đóng lại, nhất thời không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Nơi nay ả vừa quay đầu phân tâm, Chiến Bắc Dã từ phía sau thình lình

lướt nhanh về phía Bùi tướng quân. Bùi Viện sợ hãi vội vàng phóng tới để
cứu cha mình, nhưng Chiến Bắc Dã chỉ giả vờ tấn công, đột nhiên quay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.