PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 307

Vết thương trong lòng bàn tay hình trăng lưỡi liềm, bị móng tay bấu vào

lập tức thấm ra máu, lại bị mồ hôi pha loãng thành màu đỏ nhạt, từng giọt
từng giọt thầm lặng rơi trên nền đá xanh rồi biến mất.

Nơi đáy mắt hắn giấy lên quyêt staam sống mái một trận, dù có máu

chảy thành sông.

Một lúc lâu sau, hắn lạnh lùng ra lệnh “Giết…”

Chữ cuối cùng còn chưa ra khỏi miệng một tiếng nổ lớn vang lên ầm ầm

chấn động bốn bề, như có vật nào đó đạp vào cánh cửa cung bằng đồng
thau kia, khiến cánh cửa chấn đông.

Tiếng va chạm nặng nề nghe như tiếng của thân thể và vật thể đập vào

nhau. Chỉ chốc lát sau trên tường đá xanh chảy xuống một dòng máu đỏ
thẫm, quanh co uốn lượn như rắn bò, rồi từ từ chảy vào những khe cửa.

Tất cả mọi người đều cúi đầu nhìn chằm chằm dóng máu dưới chân theo

bản năng. Rõ ràng là không nhiều lắm, nhưng lại khiến cho những người
nhìn thấy đều nảy sinh cảm giác lạnh lẽo. dường như có chuyện gì đó bất
ngờ gì đó đã xảy ra, kinh hãi, dữ tợn, máu nóng tung tóe khắp nơi, tích tắc
đã khiến mọi người như ngừng thở.

Mọi cặp mắt sáng quắc đều đổ dồn vào cửa cung trước mặt.

Một lát sau lại vang lên tiếng vang lớn, đồng thời cũng dậy lên tiếng reo

hò và chém giết, mùi máu tanh nồng xông lên đến tận trời, màn sương màu
hồng nhạt như giăng phủ khắp không trung, có tiếng người gào to:

“Kẻ cản ta phải chết”

Có người kêu thảm thiết:

“Á! Cấm vệ quân”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.