PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 309

vào nội cung. Mặt trận nhỏ hẹp đông đuc, sẽ khiến cho sức mạnh của Cấm
Vệ quân không phát huy được tác dụng lại không nắm rõ được địa hình
bằng thị vệ, lúc đó ai có thể đoán được tỉ lệ thắng thua như thế nào đây?”

Hắn quay đầu nhìn Nguyễn Chiêu Hủ, mày rậm nhướng lên, “Ngươi là

nhân tài, bổn vương hi vọng một ngày nào đó có thể quyết chiến sa trường
với ngươi, đánh hăng say một trận !”

Nguyên Chiêu Hủ tán dương, đáp “Tâm nguyện ta cũng giống ngươi”

Ánh mắt hai người chạm nhau giữa không trung, trong không khí dường

như vang lên tiếng rì rầm hư ảo, ánh chớp lượn lờ như du long uốn lượn
thoắt ẩn thoắt hiện nơi chân trời, như có tiếng sấm rền trên trời cao, vang
khắp tứ hải bắt hoang.

Ước hẹn thiết huyết giữa hai nhân vật tuyệt thế đã định trước sẽ ảnh

hưởng đến Năm châu Đại lục, lời ước hẹn tuyệt thế này đã được thiên
tượng tán đồng.

Ánh mắt hừng hực chí khí ngất trời của hai người lại giao nhau lần nữa,

sau đó lần lượt quay đầu bỏ đi đưa lưng về phía nhau. Chiến Bắc Dã cất
tiếng cười dài, hàng mày đậm nét quật cường khí khái bất phàm. Một cái
đầu trắng muốt béo tròn lại đột nhiên ló ra từ ngực Nguyên Chiêu Hủ,
chậm chạp bò lên vai hắn, ra sức vểnh mông lên, đong đưa về phía kẻ
cuồng vọng dám khiêu chiến chủ tử mình, xì hơi thả rắm.

……

Cuối cùng cửa cung cũng mở ra ken két.

Mạnh Phù Dao nhìn chằm chằm cánh cửa đang từ từ mở, cảm thấy số

mạng mình quả thật rất may mắn. Rõ ràng nàng và Vân Ngấn ngốc nghếch
đuổi theo Thái tử vốn không đi ra từ cửa cung, bắt cóc Tề Tầm Ý để thoát
thân cũng bị Nguyên Chiêu Hủ phá hỏng, lại bị thị vệ Tam Trọng môn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.