PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 331

Mạnh Phù Dao đâu để ý đến, chẳng mấy chốc đã uống đến say khướt,

sau đó ở trong xe ngựa lắc lư ca hát. Khi nàng vừa cất giọng thì người đánh
xe lập tức run rẩy, xe ngựa xốc nảy liên tục, rất có nguy cơ bị lật xe. Hát
xong nàng lột tất cả túi tiền trên áo bày ra cho Tông Việt xem, nói to: “…
Người anh em…hết tiền rồi…đành…nhờ vào…đại ca huynh giúp đỡ…”

Nàng xoay lắc vài vòng, chân trái giẫm lên chân phải, đứng chẳng vững,

ngã bịch xuống chỗ Tông Việt ngồi.

Mạnh Phù Dao thừa dịp quậy luôn, thõng tay duỗi chân gác lên chỗ ngồi,

ngửa đầu sung sướng phì ra một hơi dài, mùi rượu trong xe ngựa bỗng chốc
nồng nặc.

Tông Việt khẽ cau mày cúi người quan sát, hận không thể đá văng nàng

càng xa càng tốt, đành im lặng nhích lùi, cẩn thận ôm chậu hoa đặt sang
một bên vì sợ tay chân thô kệch của người nào đó lỡ tay đập bể, sau đó mở
cửa sổ ra.

Gió man mác lạnh lùa qua ô cửa sổ xua tan bớt mùi rượu nồng nặc, chỉ

vừa mới làm vậy thôi mà khi Tông Việt xoay lại thì đã thấy người nào đó
chiếm cứ ba chỗ ngồi, đầu đặt trên đệm giường của hắn, chân gác lên bên
khác, tay thì đè lên chiếc áo lông cáo tuyết trắng của hắn.

Đôi giày bẩn đen sì của nàng quệt đầy vết dơ trên chiếc đệm gấm, Tông

Việt đau khổ nhìn chỗ của mình, do dự một hồi cuối cùng cũng xoay người
bước xuống xe, đi đến chiếc xe ngựa phía sau.

Khi hắn vừa mới bước xuống xe, Mạnh Phù Dao nhanh như chớp liền

mở mắt, ánh mắt trong veo tựa như nước suối trên đỉnh núi cao chưa từng
bị ai chạm vào, đâu giống kẻ say rượu ban nãy?

Nàng lật người ngồi xổm xuống, nhanh tay gõ “kịch kịch” trên chiếc

đệm ngồi rồi bất chợt dừng lại, thò tay dưới tấm đệm từ từ lôi ra một vật.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.