PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 378

Tất cả mọi người trong phòng đều khiếp sợ, Trưởng Tôn Vô Cực thu tay

về, đem rượu độc còn ngậm trong miệng phun vào mặt Lâm Giang vương,
chỉ tay vào Lâm Giang vương đang ôm mặt gào thét, mỉm cười nói: “Ngươi
chắc chắn không còn mặt mũi gặp lại tổ tiên Hoàng tộc Trưởng Tôn rồi,
cháu trai thay ngươi giảm bớt phiền phức.”

Nói xong hắn cởi bao tay da người ra, ném xuống đất, nghênh ngang bỏ

đi, từ đầu tới cuối, trên người hắn không dính một giọt máu.

Từ đó về sau, trên dưới Hoàng tộc Trưởng Tôn, không còn ai có chút

lòng phản nghịch nào.

Mười ba tuổi, Trưởng Tôn Vô Cực đi sứ nước Phù Phong, cũng không

biết đã xảy ra chuyện gì, hắn chỉ đi dạo Phù Phong một vòng mà hai bộ tộc
lớn ở nước này đột nhiên nổ ra chiến tranh. Sau ba năm chiến tranh, hai bộ
tộc lớn này bị tách ra thành ba, từ đó về sau, cũng chẳng còn sức lực dư
thừa mà dòm ngó nước láng giềng Vô Cực nữa.

Thế cho nên, các nước khác suýt chút nữa đã liệt Trưởng Tôn Vô Cực

vào loại người cự tuyệt giao du, bởi vì trông nom và để ý đến một người
như vậy, thật sự là một chuyện rất mệt mỏi đáng sợ.

Cũng may, sau năm mười ba tuổi, Trưởng Tôn Vô Cực đột nhiên trở nên

trầm tĩnh hơn xưa, không còn hơi một tý là làm ra chuyện lớn khiến người
ta kinh hãi thế tục. Thậm chí hắn chẳng bao giờ tham gia vào các cuộc đấu
tranh chính trị giữa các quốc gia, cũng không hứng thú với việc mở mang
bờ cõi. Trước sau cam chịu đứng sau Thiên Sát, làm nước lớn thứ hai ở
Năm châu đại lục này. Cũng may nhờ hắn cuối cùng cũng trở nên khiêm
tốn, nếu không chỉ sợ các tổ chức sát thủ của khắp các nước sẽ tranh giành
nhớ nhung hắn, đưa hắn lên ưu tiên hàng đầu của danh sách những người
phải ám sát.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.