PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 376

Một lúc lâu sau, Tông Việt nhàn nhạt cười, nhớ tới mới vừa rồi nàng cố ý

ưỡn ngực, ánh mặt trời chiếu sáng dáng người yêu kiều của nàng, bắn ra
muôn ngàn đốm sáng đỏ rực, chạm vào mắt hắn, thế nên khiến hắn nhất
thời thất thần mê đắm, bị nàng đụng đến lảo đảo suýt ngã.

Tông Việt mỉm cười, như hoa ngày đông he hé nở từng chút một, không

nở rộ nhưng kiêu kì rạng rỡ.

“Kỳ thật, nàng thật sự là một nữ nhi rất xinh đẹp…”

Màn đêm buông xuống, tối nay trăng sao úa mờ, ánh đèn của một quán

rượu nơi cuối hẻm phía Đông xa xa rọi lại, kéo bóng hình Mạnh Phù Dao
đổ dài trên mặt đất.

Mạnh Phù Dao trùm khăn che mặt, ôm một đống dược thảo mà Tông

Việt yêu cầu mua, từ trên chợ trở về, suốt đường đi bày ra vẻ mặt ngây dại.

Nàng đang suy nghĩ về chuyện Trưởng Tôn Vô Cực mà Diêu Tấn mới kể

hôm qua.

Sau khi gặp được người phụ nữ điên kia,Tông Việt hết lần này đến lần

khác cảnh cáo nàng không được đến gần biệt viện đó nữa. Mạnh Phù Dao
vốn chẳng hề để ý đến chuyện không liên quan tới mình, vậy nên ngược lại
càng khơi dậy tò mò trong lòng hơn, nàng không nhịn được bèn hỏi kẻ
nhiều chuyện, am tường mọi chuyện Đông Tây Nam Bắc là Diêu Tấn. Vốn
không chắc Diêu Tấn có biết hay không về chuyện người phụ nữ điên kia
nhắc tới Trưởng Tôn Vô Cực, đâu dè Diêu Tấn vừa mới nghe chuyện này
có liên quan đến Trưởng Tôn Vô Cực, lập tức nói một tràng dài, Mạnh Phù
Dao bị ép buộc nghe những công tích vĩ đại của vị Thái tử điện hạ đó, suốt
cả một đêm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.