PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 422

vũng máu to. Sắc mặt của tất cả mọi người khi nhận ra thứ gì đó đều chấn
kinh, nhìn về phía nam tử đang bụm hạ thân lăn lộn đau đớn trên mặt đất.

Đức vương tái xanh mặt, nhìn thấy Trưởng Tôn Vô Cực thần tốc tiến

thẳng vào thì sắc mặt khẽ biến đổi nhanh chóng, liền đứng im bất động.

Trưởng Tôn Vô Cực cũng chẳng buồn nhìn đến Đức vương, ánh mắt liếc

nhìn thứ gì đó trên mặt đất, đôi ngươi co rút lại, đột nhiên từ từ tiến lên
trước một bước.

Một bước này khẽ khàng nhẹ nhàng, nhưng cùng với nhịp bước chân đó,

tất cả đồ vật trong phòng, bao gồm cả chiếc bàn đá vô cùng rắn chắc và
chiếc mành treo mỏng manh đều lặng lẽ quỷ dị hóa thành bột mịn, bay lên
cao rồi rơi lã chã xuống.

Các hộ vệ kinh ngạc nhìn nhau, thì ra những đồ vật này vốn đã bị rạn nứt

từ lúc ban đầu, bây giờ chỉ vì bị một luồng khí tức tác động đã hóa thành
bụi phấn. Cho thấy mới vừa rồi trong căn phòng tối om này đã diễn ra một
trận ác chiến kịch liệt đến dường nào, thế nên tất cả mọi vật đều bị chấn
động bởi kiếm khí, rồi bị chân khí kích động nên hóa vụn.

Trưởng Tôn Vô Cực chỉ nhìn chằm chằm vào vũng máu trên mặt đất,

ánh mắt quét lên người nam tử đó, liền khẳng định rằng, chỉ với vết thương
trên người hắn ta thì không thể nào có nhiều máu như vậy được.

Ánh mắt chàng biến ảo trong khoảnh khắc đó, hình như trong giây phút

ấy có sóng triều cuồn cuộn nổi lên trong đáy mắt, nhưng chỉ trong chớp mắt
lại tan biết.

Chàng phẩy tay, tất cả thị vệ đồng loạt lui ra lặng lẽ.

Cửa mật thất được đóng lại, tuyết quang sáng lòa lọt qua khe cửa rọi vào

bên trong, soi thấy thần sắc trong ánh mắt Thái tử biến ảo, như trên trời cao
mây mù đang vần vũ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.